BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 58

thủ lĩnh công ty như Martin Davis của Gulf+Western, James Robinson của
American Express, và các tên tuổi lớn khác như nhà thiết kế thời trang Oleg
Cassini. Johnson làm điều đó bằng sự hào phóng. “Các anh phải cẩn thận
khi nói chuyện và không nên nói rằng anh thích chiếc áo len của ông ấy, bởi
ông ấy sẽ cởi nó ra và đưa nó cho anh,” một giám đốc điều hành của
Standard Brands nhớ lại. Anh làm điều đó một cách thành thục trong ý thức,
bao gồm cả việc đến muộn đúng giờ. Johnson đến muộn đúng 20 phút trong
mọi sự kiện. “Nếu anh đến đúng giờ, sẽ không có ai chú ý đến anh,” anh nói.
“Nếu anh đến muộn, họ sẽ chú ý.” Và anh làm điều đó với sự hài hước
thường thấy: kể những câu chuyện cười tục tĩu nhất trong câu lạc bộ xe hơi
vào mỗi buổi sáng và là bạn chơi vui vẻ nhất trên sân golf.

Thách thức trước mắt với Johnson là giữ cho Standard Brands không bị

sụp đổ. Ngay sau khi anh nắm quyền đều hành công ty vào năm 1976, giá
đường sụt giảm, gây khó khăn dồn dập cho thị trường ngô ngọt chính của
Standard Brands và khiến lợi nhuận hoạt động của công ty giảm hai năm
liên tiếp. Johnson yêu cầu một người kiểm soát trẻ tuổi tên là Ed Robinson
xem xét thứ mà anh gọi là báo cáo về những điều tồi tệ, nêu rõ tất cả các góc
khuất trong công ty. Bộ phận sản xuất rượu có lượng rượu vang tồn kho
khổng lồ. Johnson gặp các giám đốc bộ phận sản xuất rượu vang. Sau này,
Johnson nhớ lại câu chuyện: Họ nói về lượng rượu đó như thế này: “Thưa
ngài, những chai rượu này quá ngon nên chúng tôi không nỡ bán.” Anh nói
ngay tức khắc: “Hãy giảm nửa giá và chuyển chúng ra khỏi kho đi.”

Là cựu nhân viên kế toán, Johnson đã ngụy trang kết quả hoạt động tồi

tệ của công ty bằng đôi chút thủ thuật tài chính đặc biệt, đôi lúc anh còn nới
rộng các nguyên tắc kế toán được chấp nhận chung thành các giới hạn kế
toán được chấp nhận chung. Tuy nhiên, ngay cả khi công bố lợi nhuận sụt
giảm của Standard Brands, Johnson vẫn không tập trung vào việc cắt giảm
chi phí. Johnson nói: “Hãy cho tôi một người có thể chi tiêu sáng tạo chứ
không phải là người cố gắng chắt bóp ngân sách.” (Bộ phận quan hệ công
chúng, chuyên phụ trách việc giải trí và để ý đến những phát biểu ngông
cuồng, do một người mà Johnson thích gọi ông ta là “Numero Uno” (tức
“Quý ngài quan trọng”) hay nhiều tên khác nữa phụ trách. “Mike

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.