BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 655

đành phải nói. “Nhưng tôi tin rằng cách xa khoảng 4 hoặc 5 đô-la. Tôi có thể
nói với anh rằng các anh sẽ không đánh bại sự chênh lệch giá 5 đô-la. Họ
thực sự thuyết phục hơn.”

-

Theo chỉ thị của Johnson, Linda Robinson bắt đầu gọi cho các phóng

viên vào lúc 12 giờ rưỡi. “Kết thúc rồi,” cô nói với một phóng viên. “Chúng
tôi đã bị loại. Sẽ không có đấu giá nữa.”

Peter Atkins gọi lại cho Goldstone lúc 12 giờ rưỡi.

“Nghe này, Steve, tôi đã thảo luận quan điểm của anh với nhóm của

chúng tôi,” Atkins nói. “Tất cả những gì tôi có thể nói với anh là: quan điểm
của anh về sự công bằng trong quá trình đấu giá này là không đúng. Thực tế
là khách hàng của anh đã ở vị trí cao trong vòng đầu tiên, và không hề bị
mất quyền lợi trả giá cao trong vòng đấu này. Không có vấn đề gì về sự
không công bằng ở đây.” Atkins nói rõ sẽ không có chuyện mở lại cuộc đấu
giá.

“Tôi thấy những điều anh nói không đủ sức thuyết phục,” Goldstone

bình tĩnh trả lời. “Anh có nghĩa vụ pháp lý phải chấp nhận giá thầu thứ hai
của chúng tôi. Các giám đốc có nghĩa vụ phải làm điều đó. Họ đơn giản là
không thể quay lưng với chúng tôi ở thời điểm hiện tại. Chúng tôi muốn đấu
thầu một lần nữa.”

Xét theo khía cạnh nào đó, Goldstone đã đúng. Không có quy tắc nào

kiểm soát quá trình đấu thầu. Hiện tại, cơ chế pháp luật đang được xây dựng
và liên tục thay đổi, trong khi hàng loạt các trận chiến tiếp quản vào giữa
những năm 1980 vẫn diễn ra. Hầu hết các vụ kiện được Tòa án Delanc
Chancery quyết định, thể hiện rất rõ quan điểm rằng các giám đốc có nghĩa
vụ phải thực hiện cuộc đấu giá một cách công bằng. Nhưng không có quy
định làm thế nào để kết thúc một vụ đấu thầu. Vào cuối những năm 1980, dù
có rất nhiều cuộc đấu giá diễn ra, hội đồng quản trị vẫn không tìm được lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.