BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 223

Vậy thì đi thôi, làm như không có chuyện gì xảy ra vậy.

Theo con đường tối đen đi đến nơi sâu nhất, xuống mấy bậc thang, đột

nhiên trước mắt sáng lên, một cánh cửa lớn màu đỏ bỗng xuất hiện ở phía
trước, chắn ngang đường đi.

Hồ Lộc nói nơi này trước đây là chỗ ở của một con yêu quái lớn, yêu

quái tính tình không xấu, nước sông không phạm nước giếng với các Địa
tiên.

Chỉ là lần này không biết vì sao lại trở thành lồng nhốt Địa tiên.

Mấy người đứng trước cửa chưa bao lâu thì cánh cửa khẽ tách ra một khe

hở: “Lệnh bài!” Người bên trong lạnh giọng nói. Bọn họ không lấy đi lệnh
bài trên người hắc y nhân, mắt Thẩm Ly trầm xuống, định xông lên đẩy cửa
ra, nhưng Hành Chỉ nắm tay nàng lại lắc đầu.

Kẻ cầm đầu do gậy gỗ biến thành bước lên phía trước, giống như bị

trọng thương mà vịn lên cửa, người bên trong hơi đề phòng: “Làm sao
vậy?”

“Môn… Môn chủ…” Gậy gỗ phát ra giọng nói giống hệt giọng của

người kia trước khi chết.

Người bên trong nghe vậy tuy không biết chuyện gì, nhưng cũng lơi lỏng

cảnh giác mà mở cửa. Hành Chỉ buông Thẩm Ly ra: “Bây giờ!” Thẩm Ly
hiểu ý, lắc nhẹ thân hình chui vào cửa, một quyền đấm cho tên gác cửa ngã
lăn ra đất. Bên phải còn có một hộ vệ, còn chưa chờ tên đó phản ứng thì
Thẩm Ly đã vung tay thành đao chém vào cổ hắn.

Hai người giữ cửa được giải quyết dễ dàng. Hành Chỉ nói với Hồ Lộc:

“Bên trong giao cho bọn ta là được rồi, ngươi tự mình trở về lãnh địa nghỉ
ngơi đi, đám Địa tiên bên trong cũng sẽ được thả về.”

Hồ Lộc hơi do dự: “Bọn họ lợi hại lắm… Các vị không sao chứ? Hay là

ta cùng vào với các vị nhé…”

Hành Chỉ bật cười, Thẩm Ly khinh bỉ nói: “Ngươi nên lo lắng cho đối

phương ấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.