◐ Chương 6 ◐
Khói trắng bay lên từ lư hương trong phòng, người ngồi sau thư án gỗ
đàn gác bút, khẽ cao giọng: “Thật có chuyện này sao?”
Người quỳ bên dưới run rẩy hồi đáp: “Tiểu nhân có mười lá gan cũng
không dám dối gạt Thái tử Điện hạ! Em dâu của tiểu nhân mấy ngày trước
còn điên điên khùng khùng, nhưng mấy ngày nay đã khôi phục như người
thường, chuyện thần kỳ đêm đó cũng là tiểu nhân tận mắt trông thấy, vợ của
tiểu nhân tuy lúc đó hôn mê không biết gì, nhưng hàng xóm cũng trông thấy
ánh sáng phát ra từ nhà tiểu nhân! Còn chiếc áo xanh này… Tiên nhân kia
biến con gà hắn mang theo thành một mỹ nhân, đây là áo hắn cởi cho mỹ
nhân mặc, sau đó mỹ nhân kia lại biến thành gà, áo rơi dưới đất hắn quên
lấy đi.”
“Chuyện này đúng là thú vị!” Đan Phụng nhíu mắt, “Phù Sinh, đem
người kia về phủ để ta xem hắn có bản lĩnh gì!”
“Dạ!”
Ngày tháng trong tiểu viện vẫn tĩnh lặng như thường, lá trên giàn nho
dần dần phủ kín, che hết ánh nắng ngày một nóng hơn của tiết trời mùa hạ.
Hành Vân nằm trong sân nghỉ ngơi, bỗng chiếc ghế lắc bị húc một cái,
Hành Vân mở mắt, liếc nhìn con gà đang lăn lộn dưới đất.
“A a! Tại sao không biến lại được!” Thẩm Ly lăn lộn toàn thân đầy bụi
đất, tức giận kêu ầm lên, “Tối đó rõ ràng đã thành công rồi mà! Mấy ngày
nay pháp lực cũng phục hồi rồi, tại sao vẫn không biến lại được!”
Hành Vân khẽ cong đôi mắt, một lúc sau mới nhàn nhạt nói: “Đừng kêu
nữa!” Hắn nhìn chiếc áo vải bị Thẩm Ly giày xéo dưới đất: “Chui vào trong
y phục mà biến, cô cứ như vậy mà biến thành hình người thì không hay
đâu.” Vừa dứt lời, hắn bỗng nhớ lại dáng lưng thẳng tắp của Thẩm Ly trong
ánh sáng tối hôm đó, nhất thời có chút thất thần.