BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 487

Nàng lắc người rời khỏi Hành Chỉ, vừa lại gần Ma quân, Phù Sinh bỗng

nhếch môi cười quỷ dị: “Thần quân quan tâm Thẩm Ly, ngài tưởng ta không
liệu được là ngài sẽ đến sao…” Hắn vừa dứt lời, lòng Hành Chỉ bỗng lóe
lên ý nghĩ không may, nhìn xuống dưới, chợt thấy một bóng đen âm thầm
xuất hiện sau lưng Thẩm Ly. Lúc này Thẩm Ly đang dìu Ma quân, bóng đen
kia bỗng đưa tay bịt mũi nàng, không biết trong lòng bàn tay hắn có gì,
Thẩm Ly không kịp giãy dụa một lần, hai mắt nhắm lại ngã vào ngực người
phía sau.

Phù Sinh cười lớn: “Tâm nguyện ngàn năm! Tâm nguyện ngàn năm cuối

cùng cũng thành rồi! Ha ha ha!” Bộ dạng điên cuồng kia giống như vui
mừng đến phát điên. Nhưng tiếng cười của hắn đang lên cao bỗng chợt
dừng lại, một thanh băng bén nhọn xuyên qua tim, Hành Chỉ không biết đã
đứng trước mặt hắn từ lúc nào, mặt không biểu hiện, giọng nói lạnh lùng,
“Đưa Thẩm Ly đi đâu?”

Ngực Phù Sinh trào ra máu đen, rơi trên thanh băng trong suốt, hắn nhìn

Hành Chỉ nhếch môi cười: “Với bản lĩnh của Thần quân sao lại không đoán
ra được chứ.” Hắn khàn giọng nói, “Ta muốn cô ta thay thế phong ấn Hỏa,
muốn cô ta trở thành vật chôn theo khi Khư Thiên Uyên sụp đổ! Nhìn nữ
nhân mình yêu chết trong phong ấn mình tạo ra, Thần quân cảm thấy thế
nào? Ha ha!”

Ánh mắt Hành Chỉ lạnh lẻo, vô số thanh băng mỏng như ngân châm đâm

vào tất cả mệnh mạch trên người Phù Sinh, toàn thân Phù Sinh bất giác co
giật, nhưng khóe miệng vẫn cong lên nụ cười điên cuồng. Hành Chỉ quay
người rời đi, với tốc độ của hắn nhất định có thể đến Khư Thiên Uyên trước
bóng đen kia, nhưng thân hình hắn bỗng bị giữ lại, toàn thân Phù Sinh bốc
lên Ma khí níu lấy gót chân Hành Chỉ: “Ta không để ngài đi đâu. Trước khi
Thẩm Ly thành công trở thành phong ấn, ngài không tới được chỗ cô ta
đâu.” Ma nhân vây lại, ý đồ dùng Xa luân chiến níu giữ chân Hành Chỉ. (Xa
luân chiến – đánh luân phiên, cậy đông hiếp yếu)

Mắt Hành Chỉ dậy lên sát khí, cơn giận của thần minh khiến trời đất

cũng phải khóc than, tiếng gió rít gào, thổi bay thanh âm như vọng đến từ
Địa ngục của hắn: “Muốn chết!”

Chỉ thủy thuật quét qua, rửa sạch đất trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.