BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 538

con chim cho Phụng Lai, vốn chỉ định cho hắn làm đồ chơi, không ngờ sau
khi có được con chim nhỏ, Phụng Lai thật sự vui vẻ đến mức không bám
lấy Lưu Vũ nữa.

Lưu Vũ cũng rất vui mừng, nhưng không được mấy ngày, con chim nhỏ

đột nhiên chết đi, thiết nghĩ chắc do yêu khí ngày càng lợi hại trên người
Phụng Lai.

Phụng Lai nâng xác con chim nhỏ trong tay đến tìm Lưu Vũ: “Lưu Vũ,

nó làm sao vậy? Tại sao lại bất động, cũng không nhìn ta nữa?” Đôi mắt bi
thương của Phụng Lai khiến Lưu Vũ không nỡ nhìn, nàng xoa đầu Phụng
Lai nói: “Chim nhỏ chết rồi.”

Phụng Lai nhìn nàng: “Chết là gì?”

“Là nó sẽ không động đậy nữa, cũng không mở mắt nhìn ngươi nữa.”

Lưu Vũ giải thích cho hắn, “Tức là… mất đi nó!”

“Tại sao…?”

“Đại khái là… ngươi vẫn chưa biết khống chế sức mạnh của mình.”

Sắc mặt Phụng Lai trơ trọi, cũng không hỏi Lưu Vũ thêm gì, chỉ cùng

nàng chôn con chim nhỏ, từ đó trở đi, Phụng Lai không nuôi chim nữa,
cũng không bám lấy Lưu Vũ đòi nàng ngủ cùng hắn nữa.

Sức mạnh của Phụng Lai vẫn không ngừng trưởng thành, Lục Minh lệnh

cho Lưu Vũ ngày ngày đưa Phụng Lai đến nơi thuần dưỡng yêu thú để
Phụng Lai quen thuộc với các yêu thú khác, đồng thời học cách làm sao
hàng phục chúng. Lưu Vũ tuy vẫn không yên tâm, nhưng nghĩ đến sức
mạnh của ngọn lửa lúc trước, nàng vẫn đưa Phụng Lai đến đó, chỉ là nàng
luôn ở bên cạnh Phụng Lai một bước không rời, sợ có yêu thú xuất hiện,
một khi bất cẩn sẽ khiến Phụng Lai bị thương.

Nhưng Lưu Vũ không ngờ rằng, cuối cùng người bị thương là nàng, còn

người được bảo vệ… cũng là nàng.

Khi bức tường bằng lửa được mở ra bên cạnh mình, Phụng Lai hai mắt

đỏ rực nhìn các yêu thú bên ngoài.

Bên ngoài bức tường là những yêu thú khát máu đang vây lấy họ, Lưu

Vũ ôm cánh tay vô ý bị răng một con yêu thú cắn rách: “Đều tại ta sơ ý!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.