BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 379

“Chưa.”
Doãn Hạ Mạt thở một hơi dài dễ chịu. Những ngón tay của anh như có ma
lực xua hết đi những nhức mỏi trên đôi vai cô.
“Đóng phim và ca hát là hai việc không giống nhau.”
Lạc Hi liếc nhìn tờ kịch bản đặt trên đùi cô, vừa xoa bóp đôi vai cho cô,
vừa khẽ nói: “Là bài hát, em có thể tự mình hoàn thành, biểu diễn theo cách
của mình, gửi gắm vào đó là cuộc đời và cá tính của mình. Nhưng đóng
phim buộc phải có sự hợp tác với những diên viên khác. Lời thoại không
phải chỉ cần đọc thuộc lòng từng chữ từng câu là xong, nó còn đòi hỏi cần
phải gửi gắm được linh hồn vào trong đó trong quá trình thực hiện những
đoạn đối thoại cùng với các nhân vật khác.”
“Em...”
Cô ngay người, không nói được gì nữa, cô chợt nhớ tới màn kịch khó xử
trong cuộc họp báo công bố bấm máy hôm trước.
“Lúc mới đầu, chắc chắn em sẽ phải nếm mùi cơ cực nhục nhã, nói không
chừng sẽ bị đạo diễn chửi măng, sẽ phải nghe những lời trách móc nguyền
rủa của những diễn viên khác.” Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. Từ đằng
sau, anh hôn nhẹ lên mái tóc cô. “Nhưng em sẽ nhanh chóng học được cách
như thế nào là đóng phim, vì em là cô gái thông minh và cần cù chịu khó
nhất.”
“Lạc Hi...”
“Hãy tin vào nhãn quan của anh, em sẽ trở thành diễn viên tài năng luôn
rực rỡ hào quang.” Lời nói này đâu phải để an ủi cô, cho cô lòng tin, thực
ra thiên chất diễn xuất của cô đã từng được thể hiện khi quay quảng cáo Lỗi
Âu. Tất cả những thứ cô cần chỉ là thời gian tôi luyện mà thôi.
“… Cảm ơn anh.”
Doãn Hạ Mạt dịu dàng nói, cô vỗ vỗ lên đôi bàn tay anh đang đan chéo để
trên eo mình. Từ sau khi cuộc họp báo kết thúc, trong lòng cô lúc nào cũng
trào dâng một cảm giác lo sợ rất khó tả, nhưng với một người mạnh mẽ đã
quen giả vờ như cô sao có thể để lộ ra trước mặt người khác được.
Chỉ có Lạc Hi...
Hình như anh luôn hiểu thấu lòng cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.