BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 558

mọi người mà thôi.”
“…”
Lạc Hi ngạc nhiên nhìn Hạ Mạt.
Cô nhẹ nhàng đưa tay ôm lấy anh, “… Sau này… đừng nói những lời điều
khiến bản thân anh cũng như người khác phải đau lòng như vậy nữa nhé…”
Cô tựa đầu vào ngực Lạc Hi.
Anh ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trên người cô, thân người cô ấm
áp, mềm mại sưởi ấm trái tim giá lạnh của anh. Lạc Hi nín thở ôm chặt Hạ
Mạt vào lòng, dường như chỉ cần có cô ở bên là những kí ức đau buồn, tăm
tối một thời sẽ không bao giờ quay trở lại. Nhưng ở đâu đó trong lòng anh
vẫn tồn tại một nỗi đau đớn, chua xót, mãi mãi không thể nào xoá nhoà.
Ánh mặt trời nhàn nhạt chiếu lên hai cái bóng đang tựa vào nhau…
Màn đêm buôn xuống.
Doãn Hạ Mạt không về. Cô ở lại và vào bếp nấu vài món ăn nhẹ, Lạc Hi ở
bên phụ giúp, hai người luôn chân luôn tay, không ai nhắc lại câu chuyện
hồi chiều. Lúc ăn cơm, nhìn thấy nụ cười lại nở trên môi Lạc Hi, anh kể
những chuyện rất thú vị trong làng giải trí, cô cũng vui lây, chăm chú lắng
nghe anh nói chuyện.
Là cần có thời gian thôi…
Vết thương trong lòng anh chỉ có thời gian mới từ từ chữa lành. Cô cẩn
thận lọc xương cá, gắp phần thịt vào bát cho anh. Lạc Hi hơi ngạc nhiên
nhưng sắc mặt lộ rõ vẻ thích thú hệt như một đứa trẻ. Thái độ ấy của anh
càng làm cho Doãn Hạ Mạt thấy thương anh hơn. Có lẽ những ký ức đau
buồn ngày xưa không dễ gì xoá bỏ, cô chưa từng trải qua chuyện đó thì có
có tư cách nào khuyên nhủ, an ủi anh?
Thu dọn bát đũa xong, cũng đến lúc cô phải về.
“Em đừng đi.”
Lạc Hi kéo tay Hạ Mạt lại.
Cuối cùng Hạ Mạt đã ở lại với Lạc Hi đến tận khuya. Hai người ngồi trên
ghế tựa vào nhau cùng xem đĩa phim Ngày hè ở Roma. Nhạc nền và lời
thoại của nhân vật vang lên trong căn phòng yên ắng.
Lạc Hi đã ngủ từ khi nào không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.