BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 560

Lạc Hi sợ hãi cực độ khóc lóc van xin mẹ, con hứa sẽ thật ngoan, học thật
giỏi, sẽ cố gắng đồ đầu trong các kỳ thi, sẽ đi giao sữa kiếm tiền…
Lạc Hi chỉ cần sống cùng mẹ…
Cậu không muốn bị đem đến cô nhi viên. Cậu không muốn trở thành cô
nhi!
Mẹ cuối cùng cũng đã đồng ý không đưa cậu đi.
Và cậu cũng phải giữ lời đã hứa với mẹ. Lạc Hi đã trở thành một đứa trẻ
rất ngoan. Trời vừa sáng, Lạc Hi đã mò dậy đi giao sữa cho mọi người
trong khu phố, tối tối mang sữa nóng cho mẹ, nửa đêm mới về nhà. Lạc Hi
học cách giặt giũ. Lau chùi cẩn thận những đôi dép đẹp của mẹ… Mọi
người trong khu phố đều tấm tắc không ngớt lời khen cậu… nhưng hằng
đêm, Lạc Hi chẳng bao giờ có được giấc ngủ ngon, trong phòng chỉ cần
nghe thấy tiếng động nhỏ là cậu giật mình bật dậy, lo sợ mẹ lén ra đi bỏ
cậu ở lại một mình…
Tuyết trắng nhè nhẹ rơi…
Lạc Hi nhỏ bé đã thật sự cảm thấy hạnh phúc, chẳng thấy lạnh chút nào…
Mẹ bảo cậu ngồi ở chiếc ghế dài trong khu vui chơi đợi mẹ đi mua bánh
bao về. Mẹ nói, ngoan, ngoan, mẹ sẽ về ngay, con cứ ngồi ở đây không
được đi đâu. Nhưng không hiểu tại sao, Lạc Hi tự dưng cảm thấy rất sợ
nên nói con không đói, con muốn đi cùng với mẹ.
Con không nghe lời à? Mẹ chau mày nói.
Mẹ đi rồi.
Bóng dáng mẹ dần dần chìm trong màn tuyết trắng xóa.
Lạc Hi bé nhỏ tay cầm ly kem ngồi trên chiếc ghế dài.
Một tiếng đồng hồ trôi qua…
Ba tiếng đồng hồ trôi qua…
Mẹ vẫn chưa quay lại…
Ly kem làm cho những ngón tay Lạc Hi như đông cứng lại.
Tuyết, rơi càng lúc càng dày, trong khu vui chơi mọi người đã ra về hết, tất
cả các loại trò chơi đều đã dừng hoạt động…
Năm tiếng đồng hồ đã qua…
Trên chiếc ghế dài, giữa những bông tuyết dày đặc, Lạc Hi run lẩy bẩy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.