BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 599

“Cái gì?”
Lạc Hi cau mày. Tất cả những phản ứng của Âu Thần hôm nay hầu như
nằm ngoài tầm dự đoán của anh, đột nhiên Lạc Hi có một dự cảm bất an.
Âu Thần chăm chú nhìn vào Lạc Hi, chậm rãi nõi:
“Cậu đối với Cờ chiến mà nói chẳng là cái thá gì, cậu đối với Công ty Âu
Hoa Thịnh mà nói cũng chẳng là cái thá gì, cậu đối với tôi mà nói...”, Âu
Thần lạnh lùng cười với Lạc Hi, “lại càng không đáng là cái thá gì”.
Ráng chiều như máu, đôi mắt Lạc Hi nhíu lại dần, bờ môi lại càng thêm
phần tuyệt sắc. Lạc Hi mỉm cười khẽ nói:
“Hóa ra chả là cái thá gì như tôi đây cuối cùng lại có thể làm cho Thiếu gia
Âu Thần mất đi sự tôn nghiêm, phải cúi đầu hạ thấp sự cao quý với tôi
trước mặt mọi người, điều này quả thật là không dám nhận.”
Âu Thần bình lặng như mặt hồ, trong sâu thẳm ánh mắt chứa đựng sự u ám.
“Cậu cho rằng, tôi làm thế là vì cậu ư?”
Người của Lạc Hi như đông cứng lại.
“Tất cả chẳng qua chỉ là một vụ trao đổi, có người tới cầu xin tôi, xin tôi
tha cho cậu...” Âu Thần bỏ lửng câu nói.
Không khí dường như bị bao phủ bởi một lớp sương trắng khiến người ta
cảm thấy ngạt thở.
Hồi lâu, Lạc Hi cười thất thanh:
“Anh cho rằng tôi sẽ tin sao?”
“Cậu tin hay không, tôi không quan tâm.” Âu Thần cúi đầu nhìn sợi ren lụa
màu xanh đang bay vờn trên cổ tay, khé môi lạnh lùng kia lại chút gì đó dịu
hẳn xuống.
“Chỉ cần cô ấy chấp nhận điều kiện của tôi, tôi sẽ thực hiện yêu cầu của cô
ấy.”
Cơn mưa tối hôm đó...
Mưa lớn như trút nước, tàn nhẫn xé những vết máu đầm đìa, giống như một
vết thương, máu chảy đầm đìa không muốn đông lại, thời gian trôi đi, vết
thương lại càng thêm tươi mới.
Anh và cô ấy... đã là hai thế giới rồi kia mà...
Không thể quay về với nhau được nữa sao...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.