BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 949

hoe, hàng mi đen nhánh như vẫn đọng vết tích của những giọt nước mắt.
Lạc Hi nín thở nhìn Doãn Hạ Mạt.
Cô vẫn chỉ để tâm đến Âu Thần đang nằm trên giường mà không hề cảm
giác được sự xuất hiện của anh.
Lạc Hi đưa tay ra mà cuống họng khô khốc.
Bàn tay dừng lại giữa không trung, anh muốn níu lấy Doãn Hạ Mạt hay
muốn gây cho cô sự chú ý, anh không biết mình đang muốn gì, chỉ cảm
thấy thân người giá lạnh từng cơn, những cơn buốt giá này thậm chí vượt
cả thời khắc cận kề cái chết.
Nhưng người Doãn Hạ Mạt nhìn thấy chỉ một mình Âu Thần.
Tay Lạc Hi cứng đờ giữa không trung, toàn thân như những tảng đá bị
phong hóa đang tan biến theo từng làn gió, từng chút, từng chút một…

***

Đêm đã khuya.
Trân Ân vì lo lắng cộng thêm mấy ngày liền không ngủ đã không thể tiếp
tục trụ nổi đành phải về nhà nghỉ ngơi. Doãn Hạ Mạt một mình một bóng
đứng ngoài lớp kính cửa sổ phòng hậu phẫu. Qua lớp kính, cô có thể nhìn
thấy Tiểu Trừng và Âu Thần đang nằm phía trong.
Trên khắp thân thể hai người đều cắm đủ loại dây nhợ, cả hai có cùng nước
da trắng nhợt nhạt, cả hai cùng rất yếu ớt, cả hai đều đang chìm trong mê
man, từng giọt nước truyền dịch đang chạy dần vào thân thể hai người, màn
hình máy theo dõi điện tim đang chạy những nhịp điệu có quy luật.
Ca phẫu thuật thận lợi. Các bác sĩ nói với Doãn Hạ Mạt, chỉ cần vượt qua
được thời kì nguy hiểm sau phẫu thuật, sẽ không có vấn đề nghiêm trọng
nào khác nữa.
Qua lớp kính cửa sổ phòng phẫu thuật.
Doãn Hạ Mạt bỗng dưng lại có cảm giác hoàn toàn chìm trong mộng mị,
Tiểu Trừng tuy rất ôn tồn hiền hòa nhưng cũng cực kì cố chấp ngang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.