BÓNG ĐÈ - Trang 112

răng trắng bóng cắn vào tai anh. Đúng là trời cho tôi nhiều may mắn. Răng
tôi đẹp thật. Lại chắc. Vì thế mấy phòng khám nha khoa với tôi quá đỗi xa
lạ. Vậy thì thế nào?

Di truyền ư? Tôi 28 tuổi, cả bố lẫn mẹ đều hồng hào. Thậm chí dù đã

hơn sáu muơi, mẹ vẫn làm cho khối kẻ nhìn theo thèm thuồng. Chẳng lẽ có
ngoại lệ, 29 năm vẫn chưa phát bệnh? Nếu vậy, căn bệnh này đâu làm cả
thế giới khiếp sợ đến thế, nhất là với mấy vị quan chức bụng phệ đã ngũ
tuần hay đi giải trí chốn phấn hương!

Theo nhận xét khách quan của nhiều người, tôi không đẹp nhưng lại

vô cùng quyến rũ. Ngoài phố, tôi nhàn nhạt như bao thứ nhàn nhạt trôi đi.
Nhưng khi đối diện một ai đó. Nói và cười, khuôn mặt, dáng vẻ tôi phát ra
thần sắc riêng. “Cả khuôn mặt Thy sáng bừng lên, ánh mắt nâu long lanh
sáng, hai vành môi đặc biệt khêu gợi. Thy có một ma lực chết người”.
Long, người đàn ông đầu tiên tỏ tình với tôi đã nói vậy năm tôi 17 tuổi. Sau
này, tôi nghe nhiều lời tương tự như vậy. Vài ba mối tình lãng mạn trôi qua.
Nhưng nụ hôn dè dặt đượm mùi tinh khiết, không đậm đặc dục vọng. Tôi
luôn tỉnh táo. Dù rằng tôi vô cùng lãng mạn. Mà hôn thì không thể truyền
HIV!

Anh xuất hiện trong cuộc đời tôi như một định mệnh. Giông đầu mùa

hất tung mọi quy ước, hất tung bình lặng trong tôi đến miền xa lắc. Anh
luôn buồn. Dáng điệu cao to, rắn chắc và công việc túi bụi của một người
có địa vị không che nổi bóng bình sự cô đơn trong anh. “Bước ra khỏi cơ
quan, anh như kẻ mất hồn. Anh xa lạ trước cuộc sống, trước mọi người dù
cười cười nói nói. Anh là kẻ bất hạnh, em có nhận ra điều đó không?” Tôi
khóc lặng lẽ và nắm chặt tay anh. Cảm giác được chở che và che chở lẫn
lộn trong sâu thắm của tôi. Anh chẳng hề giấu diếm chuyện đang sống cùng
vợ và con gái ở phố Bà Triệu, chẳng hề ngại ngùng khi kể tôi nghe năm 20
tuổi anh đã tự tử vì yêu một người con gái mà không được kết hôn. Anh có
sự thành thật thiên bẩm trong mình. Anh nhẹ nhàng, bảng lảng đên trong
cuộc sống của tôi và choán ngự lúc nào không hay. Tôi chết ngất trong
vòng tay yêu đương nồng nàn nhạy cảm của anh. Anh là người đàn ông đầu
tiên trong cuộc đời tôi và tự nhủ sẽ là duy nhất. Anh như cây khô gặp nước,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.