BÓNG ĐÈ - Trang 93

màu buồn bã. Trước mắt Thảo tất cả tan biến hư không. Thảo thích chàng
trai ấy ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh đến đón một người đàn bà trông
sang trọng quyền quý nhưng u buồn sau buổi lễ Phục sinh. Sau này Thảo
biết đấy là mẹ anh. Anh nói từ khi lớn lên anh đã thấy người mẹ của mình
mang gương mặt u buồn như vậy. Mỗi tuần Thảo chỉ mong đến thứ bảy để
được gặp lại anh, được nhận từ tay anh những bông hồng muốt trắng. Có
một lần trước Noel anh ý tứ thăm dò Thảo về chuyện anh sẽ đổi màu hoa
vào thứ bảy tuần sau. Thảo nhìn ông già bên cây sấu cổ thụ cười tủm tỉm
nhưng miệng lại bật ra câu nói: “Hoa hồng trắng đẹp hơn anh Sơn ạ, Thảo
thích màu trắng.” Ông già bên gốc sấu liếc nhìn Thảo, hình như ông ấy mỉa
mai Thảo, ông ấy biết Thảo dối lòng mình. Một lần Thảo đã nhận lời ngồi
sau xe gắn máy của anh. Lần ấy mẹ anh vào Sài Gòn nhưng tan giờ lễ buổi
sáng anh vẫn đứng với ôm hồng trắng. Anh nói muốn đưa Thảo đến một
nơi chỉ toàn hoa hồng muôn màu ở ngoại thành. Ông già ăn mày nghển cổ
nhìn theo thiên thanh áo dài của Thảo bay trong gió thu. Anh đưa Thảo đến
một cánh đồng chỉ có hoa hồng, những nụ hoa thanh tao ngẩng đầu kiêu
hãnh chúa tể một vùng trời. Thảo nghĩ mình nằm mơ. Thảo muốn được anh
bồng Thảo chạy giữa vườn hồng ấy nhưng rồi vội đỏ mặt gạt ý nghĩ ấy khỏi
đầu. Thảo là con chiên ngoan đạo, Thảo là người hát thánh ca trong nhà
thờ, Chúa đã răn phải giữ mình trong trắng.

Đúng đêm ba mươi tết Thảo nằm mơ một giấc mơ khủng khiếp. Thảo

và anh đứng trên một ngọn đồi mù sương. Cô mặc áo dài đỏ thắm như máu.
ở phía vườn hồng giông bão cuồng phong ầm ầm. Chiếc máy ủi từ từ tiến
vào khu vườn hất tung những nụ hoa mỏng manh chưa kịp nở. Thảo vùng
khỏi tay anh định chạy xuống khu vườn nhưng không sao nhấc nổi chân.
Chiếc áo dài màu đỏ bó chặt lấy Thảo, bó chặt nỗi đau của cô. Chiếc máy
ủi vẫn lừ lừ san lấp, hất tung. Thảo choàng tỉnh với tay định goi diện thoại
cho anh nhưng rồi ngần ngại. Đến hôm nay không thấy tin gì của anh, Thảo
băn khoăn. Thảo đã nghĩ kỹ rồi, Thảo sẽ gọi cho anh, Thảo sẽ nói: “Anh
Sơn mang hồng đỏ cho em đi, em thích màu đỏ”. Nhưng không ngờ anh đã
về bên Chúa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.