BÓNG HÌNH - Trang 146

cũng còn một khía cạnh tích cực. Chưa bao giờ hai chị em gần gũi nhau hơn
thế. Họ không rời nhau nửa bước, giống như họ đang trở lại thời ấu thơ.
Olivia bao bọc em trong sự yêu chiều. May mắn thay, tiếng vang của vụ xì
căng đan không lan tới Croton.

Tối hôm ấy, hai chị em dùng bữa với cha. Như mọi ngày, buổi tối lặng lẽ

trôi qua. Hai chị em lên giường nằm, mỗi người cầm một cuốn sách. Nửa
đêm, Olivia đã chập chờn ngủ, sách vẫn cầm trong tay. Victoria quay lưng
lại và ngủ say từ lúc mười rưỡi. Khuya, Olivia mở mắt, với tay tắt đèn.
Than vẫn hồng trong lò sưởi, không khí ấm áp dịu dàng lan tỏa khắp phòng.
Đang định ngủ lại, cô bỗng như nghe thấy tiếng rên rỉ yếu ớt. Trong ít phút,
âm thanh ấy như ru ngủ cô, nhưng rồi đột nhiên tựa bị một nhát dao trong
đêm tối đâm xiên vào mình, cô thấy đau nhói. Hai lá phổi trở nên trống
rỗng. Cô hoảng hốt vùng dậy, quờ tay tìm em gái theo bản năng. Bàn tay co
quắp, rồi, cô chợt hiểu ra, cô đang cảm nhận sự đau đớn của em gái mình.
Chốc lát, cô đã hoàn toàn tỉnh táo, Olivia nhỏm dậy. Cơn đau càng lan rộng.
Khi nghiêng xuống về phía em, cô kìm một tiếng hét. Sự đau đớn làm biến
dạng nét mặt Victoria. Em gái cô đang bám chặt lấy thành giường, đầu gối
co lên sát ngực, thở hổn hển.

- Victoria, chuyện gì vậy? Em làm sao thế?

Đây không phải lần đầu tiên cả hai người cùng đau đớn một lúc, và

Olivia có thể tưởng tượng được những gì đang xảy ra với em gái. Giống
như bị một nhát kiếm đâm vào mạng sườn và lúc này, Victoria gần như mê
sảng. Olivia đẩy chăn ra, ga giường đầy máu.

- Ôi, chúa ơi! Victoria, nói với chị đi, nói cái gì đi chứ. Máu từ đâu tuôn

ra thế này?

Thứ chất lỏng màu đỏ, nhớt nhát cả thấm cả vào áo ngủ của Olivia,

nhưng không phải cô bị chảy máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.