BÓNG HÌNH - Trang 155

Ông ngừng lại một chút, nhìn hai con gái bằng ánh mắt dữ dội. Olivia cúi

đầu, trong khi Victoria, đoán chừng có chuyện liên quan trực tiếp đến cô,
dũng cảm chờ đợi phần tiếp theo.

Đúng vậy, Edward nhìn găm vào cô trước khi nói tiếp:

- Ở New York những điều tiếng đang vo ve ầm ĩ. Không thể vờ như

không biết tới những lời đàm tiếu hay cố gắng biện minh được. Cho đến
bây giờ, ba vẫn nghĩ rằng sự im lặng là câu trả lời tốt nhất cho dư luận. Thế
nhưng sau lần vào viện của con, những kẻ lắm chuyện lại có dịp tốt. Và hai
việc tình cờ đó đã nối tiếp nhau làm thành một câu chuyện ô nhục hơn nữa.
Chuyện tai tiếng còn luôn được gã Whitticomb nuôi dưỡng, hắn vẫn khăng
khăng lời kể rằng chính con đã túm lấy cổ gã, đã tấn công gã. Người ta đã
miêu tả con như một ả đàng điếm. Có nhiều người chẳng tin gì những lời kể
lể của Whitticomb, phần đông mọi người là thế, ba hy vọng vậy, nhưng đó
không phải là vấn đề. Dù hắn có nói gì đi nữa, dù cho người ta có tin hay
không tin, những điều đã thực sự xảy ra cũng chẳng đẹp đẽ gì.

- Con đã quá khờ dại, thưa ba – Victoria thừa nhận, lại một lần nữa oằn

mình dưới sức nặng của cảm giác tội lỗi – Con đã sai lầm... con đã cư xử tồi
tệ... nhưng con đã tưởng rằng anh ta yêu con.

- Đúng, con đã ngu dốt hơn cả những ả phóng đãng – ông kết luận nặng

nề.

Ông chưa bao giờ tỏ ra dễ nổi giận như thế. Nhưng ông không thể nguôi

ngoai. Trong mối oán hận còn có thêm sự uất ức vì biết mình bất lực trước
những việc đã rồi. Và bây giờ, ông đã nắm được giải pháp, ông sẽ không lùi
bước.

- Chúng ta không thể dừng vụ tai tiếng này, không thể bắt gã Whitticomb

cam họng được. Nhưng có một khả năng mang đến địa vị khác cho con và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.