BÓNG HÌNH - Trang 158

Olivia hết nhìn người này sang người kia. Kinh hoàng, tuyệt vọng, cô gái

tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với gia đình mình thế này.

- Tao không phải trả cho ai hết, Victoria. Charles là một người đàn ông

hiểu biết. Anh ta chắc chắn còn nắm được tình hình tốt hơn cả bản thân
mày. Mày còn gì để mà chờ đợi một hoàng tử hào hoa cưỡi bạch mã, cũng
không thể cùng sống mãi dưới cùng một mái nhà với tao và chị gái mày.
Không ai trong cái nhà này dám đặt chân tới New York cho đến khi địa vị
của mày được điều chỉnh. Mày có món nợ với cả gia đình, Victoria. Và
nhiệm vụ của mày là phải dựng lại những gì mày đã phá bỏ của chúng ta vì
cách cư xử của mày.

- Cứ nhốt con lại, cạo tóc con, chém đầu con, nếu ba muốn! Con không

chịu bán mình để trả nợ cho dù đó là cái gì.

Bị buộc phải kết hôn trong mắt Victoria là điều sỉ nhục cuối cùng. Điều

ghê tởm nhất vi phạm đến những lý tưởng tiến bộ của cô.

- Chúng ta đang ở năm 1913 rồi thưa ba, không phải ở thời Trung cổ - cô

tiếp – ba không thể làm một điều như vậy.

- Ta sẽ không ngần ngại đâu, và mày sẽ phải tuân theo ý của ta Victoria.

Nếu không, tao sẽ từ mày. Tao sẽ không cho mày hưởng thừa kế. Tao không
cho phép mày hủy hoại mày, hủy hoại cuộc đời Olivia với các lý do mày là
một đứa có đầu óc mạnh mẽ. Charles là một người đàn ông tốt, mày đã may
mắn đấy. Nếu không có thằng bé con, không nghi ngờ rằng anh ta sẽ không
bao giờ muốn có mày. Mày phải cảm ơn chúa, con gái ạ. Victoria nhìn ông,
không tin nổi vào tai mình. Ngồi bên cạnh cô, Olivia dường như cũng đang
hoàn toàn thẫn thờ vì những lý do trái ngược.

- Ba nói nghiêm túc đấy chứ? Ba sẽ tước quyền thừa kế của con nếu như

con không lấy anh ta sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.