BÓNG HÌNH
BÓNG HÌNH
Danielle Steel
Danielle Steel
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 22
Chương 22
Tiếng lạo xạo... tiếng la hét... tiếng chim biển... những âm thanh của địa
ngục... Ai đó đang túm lấy bàn chân cô kéo đi và mỗi bước đi đầu cô lại bị
nảy trên sỏi đá. Cô muốn nói. Nhưng không một từ nào thoát được khỏi cổ
họng... Hình như cô đã chết. Nhưng có lẽ không, vì mỗi phần cơ thể cô
đang làm cô đau đớn khủng khiếp. Cô mở mi mắt một cách khó nhọc.
Khuôn mặt người đàn ông đang kéo chân cô đi để bỏ vào một chiếc quan tài
hiện ra trong tầm nhìn.
- Mẹ kiếp, Sean, cô này vẫn còn sống... cô ấy động đậy kìa...
Một cơn ho rũ rượi làm cô chao đảo, một dòng nước mặn chát vọt ra khỏi
miệng. Tóc cô dính bết vào da đầu, môi nứt nẻ. Mắt cô đỏ ngầu, hai lá phổi
như muốn nổ tung. Đêm đã xuống, một tá những chiếc quan tài ngổn ngang
trên bãi cát, mùi chết chóc và mùi tanh của biển bão hòa trong không khí.
Những con chim lượn vòng vòng trên bầu trời thẫm đen. Người đàn ông
giúp cô ngồi dậy. Dù cố gắng đến mấy cô vẫn không thể làm được điều đó
nếu chỉ có một mình.
- Người ta tưởng rằng cô chết rồi – anh ta nói giọng xin lỗi
- Tôi cũng tưởng vậy – cô trả lời
Những người khác đã ra sao? Những người đồng hành bất hạnh của cô?
Dễ thấy thôi. Hàng trăm cái xác nằm rải rác trên những chiếc áo lễ. Những
đứa trẻ, chúng vẫn thật đẹp dù đã chết, những đôi mắt nhìn trân trân hoặc
khép chặt. Đây kia, một người mẹ đang khóc ròng trên thân thể đứa con
mình.