BÓNG HÌNH - Trang 379

nó không ác liệt lắm đâu, so với Soissons chẳng hạn... Nhưng dù sao cũng
phải chú ý.

Anh khẽ cười và tự hỏi không biết điều gì thôi thúc khiến cô gái rời khỏi

quê hương, một đất nước giữ thái độ trung lập chắc chắn. Tổng thống
Wilson, ngay cả khi vụ đánh thủy lôi tàu Lusitania vẫn không thay đổi quan
điểm chính trị. Chủ trương trung lập nhất quán, ông ta thích giữ một khoảng
cách với cuộc chiến tranh quá tốn kém vũ khí và nhân lực... Từ mùa hè vừa
rồi, người ta đã tính được năm triệu người chết và bảy triệu người bị
thương.

- Cô hãy tìm một ai đó có xe hơi, giọng nói tiếp – Ngày mai chúng tôi sẽ

đợi một phái đoàn người tình nguyện. Cô là y tá à?

- Không rất tiếc, cô nói, sợ rằng người ta sẽ từ chối sự giúp đỡ của cô.

- Cô có biết lái xe không?

- Có.

- Tuyệt! Chúng tôi sẽ giao cho cô một xe cứu thương hoặc một xe tải.

Ngày mai cô tới nhé.

- Đợi đã, - cô nói khi anh ta chuẩn bị gác máy, - Tên anh là gì?

Sự ngây thơ của cô làm anh mỉm cười. Thấy rõ rằng cô không biết gì về

nơi cô đang dừng chân. Lại một lần nữa, anh tự hỏi không biết tại sao cô
đến để mạo hiểm cuộc sống của mình trong một cuộc chiến tranh không
liên quan gì đến cô. Những người khác cũng đã làm như vậy, tất nhiên,
nhưng đó là những người đã có tuổi, với một quá khứ phức tạp. Cô gái này
gần như một đứa trẻ vậy... Anh trả lời rằng tên anh thì không quan trọng gì.

- Thế thì tôi hỏi ai? – Cô nài thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.