BÓNG HÌNH - Trang 380

Một âm sắc nhọn, bực bội lộ ra trong giọng nói của người đối thoại.

- Không hại gì đâu thưa cô. Hãy yêu cầu người lái xe đưa cô đến bệnh

viện hay Hội chữ thập đỏ...Chắc chắn cô sẽ thấy chúng tôi ngay thôi. Đây là
cuộc chiến tranh nhỏ với rất rất nhiều binh lính. Cô không thể bỏ qua chúng
tôi đâu.

Anh ta gác máy. Sau khi cảm ơn nhân viên lễ tân cô trở về phòng mình.

Tối đó, cô tặng cho mình một bữa ăn ngon lành. Ông chủ khách sạn lo

tiến hành đàm phán về xe cộ. Lái xe, một chàng trai trẻ, sở hữu một chiếc
Renault đã chấp nhận cuộc đi. Cậu ta sẽ đi con đường phụ,- cậu ta bảo vậy.
Chuyến đi phải mất cả ngày, và cậu ta muôn đi sớm từ sáng. Anh chàng có
vẻ còn trẻ hơn cả Victoria, tên là Yves. Cô thanh toán tiền trước, theo thỏa
thuận. Anh bạn bắt tay, khuyên cô mặc ấm và đi giày thấp... Nếu chẳng may
chiếc Renault hỏng dọc đường thì anh không muốn phải vác cô trên vai cho
đến tận Reims chỉ vì cô đã đi một đôi giày cao gót. Lời nhắc nhở pha chút
bông đùa này không thể không khiến cho Victoria thảng thốt. Cô hỏi cậu ta
chẳng nhẽ chiếc xe ô tô này lại thường hỏng hay sao.

- Không thường xuyên đến như thế đâu,- cậu ta trả lời.

Yves chúc cô một đêm ngon giấc, rồi ra đi, hứa sẽ đến đón cô vào sáng

mai từ lúc bình minh. Victoria trải qua một đêm trắng. Sự phấn khích không
cho cô nghỉ ngơi. Chuyến đi xa của cô đang gần đến hồi kết thúc. Mục đích
của cô gần đạt được. Đến sáng, cô suýt nữa thì nhụt chí. Cái lạnh ẩm ướt
của buổi sáng tinh mơ làm cô run rẩy. May thay, ông chủ khách sạn đã
chuẩn bị mấy chiếc bánh kẹp cho những người lên đường và Yves đã đến
với một tách cafe nóng mẹ anh đã chuẩn bị sẵn.

Chuyến đi báo trước sẽ rất dài. Họ nghỉ chặng đầu tiên ở Doullens. Yves

đưa cô một nắp cafe bốc khói nghi ngút.

- Tại sao cô đến nước Pháp? – cậu ta hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.