BÓNG HÌNH - Trang 398

- Bây giờ tôi ở đây (anh cũng châm một điếu thuốc và Victoria, vì hút hết

điếu của mình, cũng bắt chước theo). Và hãy tin tôi đi, tôi thích ở một nơi
khá hơn.

Cô cười... Người ta chỉ có thể đồng tình với ý kiến của anh. Thật lú lẫn

khi cô đã tình nguyện từ bên kia trái đất tới đây, như cô đã thú nhật với anh.

- Nếu cô còn có chút lương tri, cô hãy lên một con tàu Mỹ, lần này, để có

thể trở lại nhanh nhất đất nước của cô... Thực chất chính xác cô ở đâu?

Anh không biết tất cả những gì về cô, trừ việc cô là người Mỹ, tên cô là

Olivia Henderson, - ít nhất anh cũng tưởng như vậy.

- New York.

- Cô đã chạy trốn điều gì? Những người cha mẹ độc đoán ư?

Theo như giấy thông hành, cô hai mươi hai tuổi. Một tuổi còn khá mềm

yếu mà người ta vẫn thường sống cùng với cha mẹ và có thể thực hiện
những cuộc bỏ chốn... Hay là một thất bại trong tình yêu đã dẫn cô tới chốn
này, điều ấy, thẳng thắn mà nói là một phản ứng ngu ngốc. - Không, - cô lắc
đầu, - thậm chí cha tôi là một người rất tử tế.

Edouard tỏ vẻ rất ngạc nhiên.

- Và ông chấp nhận cho cô đến nước Pháp? Quý ông này buồn cười thật.

Nếu tôi có con gái, tôi không bao giờ cho nó làm một điều như vậy.

Không có chiếc nhẫn nào được đeo trên ngón tay áp út của anh... Và cô

cũng không đeo nhẫn cưới dù cô vẫn luôn là gái có chồng.

- Ông không biết nơi tôi đang ở, - cô giải thích, - Ông tưởng tôi đang ở

California.

- Thật không tốt chút nào, - Anh kêu lên, ánh mắt chê trách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.