BÓNG HÌNH - Trang 401

- Lâu chừng nào tôi có thể. Tất cả phụ thuộc vào chị gái tôi.

Anh nhướng mày, ngạc nhiên.

- Thật sao, tại sao vậy?

Cô là một sinh linh hiếm hoi. Một tạo vật kỳ lạ. Anh rất muốn được cả

ngày trò chuyện với cô, để biết thêm về cô.

- Chị ấy đang chăm lo cho... một vài việc thay cho tôi.

- Hoàn cảnh có vẻ rắc rối.

- Không chỉ có vẻ, mà là rắc rối.

Anh tự hứa với mình sẽ dõi theo mọi hành động và cử chỉ của cô, chừng

nào cô còn ở Chalons – sur – Marne. Cô đã đánh thức sự quan tâm trong
anh.

Cô chầm chậm đứng lên, rã rời. Cô chưa muốn rời xa anh, nhưng cơn

buồn ngủ kéo dài dính hai mi mắt cô lại. Anh đưa cô tới tận khu lán trại của
chị em phụ nữ, Victoria quá đỗi ngạc nhiên. Cô đoán chắc rằng anh không
muốn ai thấy anh cùng với một nữ tình nguyện viên bình thường như cô,
nhưng anh đã không tỏ ra như vậy.

Tuần tiếp sau, anh thường xuyên gặp cô. Anh tạt qua bệnh xá, nơi anh

thấy cô đang quỳ chân bên những nạn nhân bị khí độc, họ dốc kiệt ruột gan
vào váy áo cô trước khi họ thở hắt ra trong tay cô. Nhiều lần anh ghé vào
nhà ăn tập thể để uống với cô một cốc café... Họ đã có thể tranh luận với
nhau dù trong tiếng nổ không dứt của đủ các loại súng, tiếng rít của những
quả đạn pháo, -những âm thanh luôn gợi cho Victoria nhớ tới quả thủy lôi
đã đánh đắm tàu Lusitania. Những đám mây nhiễm khí độc vàng lợt che
phủ bầu trời xanh miền biển trên những vùng đất đang chịu các cuộc dội
bom không thương xót, những người tàn phế, những thương binh tăng lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.