BÓNG HÌNH - Trang 403

Anh làm cô mỉm cười mỗi lần anh gọi cô bằng tên của chị gái. Giờ đây

cô đã đáp lại cái tên đó không một giây ngỡ ngàng. Đôi khi cô lại bị tấn
công bởi nỗi sợ hãi: dù sao đi nữa, cô cũng đã đến một đất nước đang có
chiến tranh bằng giấy thông hành của người khác, cô đang tồn tại không
hợp pháp, Edouard, người còn xa hàng nghìn dặm mới có thể đoán được ý
nghĩ của cô, hẹn với cô rằng chính xác anh sẽ qua đón cô lúc bẩy giờ.

Cô cần được cho phép đặc biệt để rời khỏi vị trí của mình. Didier chấp

nhận dành cho cô ưu ái đó.

- À à. Một lời mời ăn tối. Đúng lúc tôi đang tự hỏi lúc nào thì chuyện ấy

xảy ra. – anh bông đùa, đôi lông mày hung đỏ nhướng lên.

Anh rất quý mến cô gái trẻ này. Victoria làm việc nặng nhọc mà không

bao giờ phàn nàn; cô nghiêm túc, thẳng thắn, người ta có thể tin tưởng vào
cô.Cô thường xuyên làm việc thêm giờ. Lời bóng gió của Didier làm cô bật
cười.

- Thôi đi. Chúng tôi chỉ là những người bạn tốt mà thôi.

- Đó là cô tưởng thế. Cô không biết những người Pháp.

- Anh đừng có mơ mộng lãng mạn! – Cô trêu anh.

Tới ngày đã hẹn, sau khi trực tối, cô lao về khu lán, trút ngay cái tạp dề

vấy máu thay bộ đồng phục sạch sẽ. Cô chẳng có chút mĩ phẩm nào cả. Cô
thả xõa tóc, và chải nó thật cẩn thận.

Edouard đến, như đã hứa, đằng sau tay lái một chiếc xe tải nhỏ. Cả khu

lán gần như hoang vắng. Những người khác đang ở nhà ăn tập thể hoặc
đang ca làm việc.

- Tối nay cô đẹp lắm, Olivia, - anh tuyên bố nồng nhiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.