BÓNG HÌNH - Trang 408

Anh gật đầu. Thực ra đối với anh, cuộc hôn nhân này thực sự chưa bao

giờ từng tồn tại. Thời gian đã xóa nhòa từng kỉ niệm. Kể từ đó, anh đã có
hai người phụ nữ trong đời. Và không có một ai từ gần một năm nay.

- Bây giờ thì cô ấy đã bỏ tôi đi lâu lắm rồi,- anh trả lời, - Tôi cũng có thể

cam đoan rằng tôi suy sụp, điều đó chỉ để thu hút sự cảm thông của em
nhưng không! Tôi đã không đau khổ. Cuối cùng tôi đã có thể thở được rồi...
Tôi phải chịu ơn Georges, anh bạn mà cô ấy đã cùng bỏ trốn. Một ngày nào
đó, nếu có dịp, tôi sẽ cảm ơn anh ta vì điều đó... Khi tôi nghĩ rằng anh bạn
trung đó hẳn phải cảm thấy có tội...

Nhìn vẻ mặt hân hoan của anh, Victoria phì cười.

- Tại sao anh ghét cô ta đến thế?

- Vì cô ta quá xấu xa, dã tâm, trong một từ không thể gánh hết được. Một

kẻ ác độc hiếm thấy, một con người ích kỷ quá quắt,...

- Thế tại sao anh cưới cô ta? Cô ta có xinh không?

Anh chiếm được sự quan tâm của cô nhiều hơn là cô thừa nhận.

- Đúng rất xinh, - anh thẳng thắn.

Anh luôn là kẻ yếu đuối trước những phụ nữ xinh đẹp.

- Nhưng điều đó chẳng liên quan gì. Cô ta đã đính hôn với em trai tôi, nó

đã chết trong một tai nạn lúc đi săn, một vài tuần trước hôn lễ... Nó đã khá
ngốc ngếch khi làm cho cô ta phễnh bụng và..., - Anh ngừng lại giữa chừng,
rồi nói thêm với giọng hối lỗi, - Thứ cho tôi, tôi đã ở lại quá lâu ở tiền tuyến
rồi, tôi đáng lẽ ra phải lược đi những chi tiết thô tục đó với em...

Cô châm tiếp một điếu thuốc nữa, vẫn lắng nghe. Câu chuyện này không

phải không giống chút nào với câu chuyện riêng của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.