BÓNG HÌNH - Trang 92

- Bây giờ chị sẽ không phải bảo vệ em nữa. Cảm ơn nhiều.

Những lúc như thế này, họ muốn có thêm những người bạn khác. Sự dị

biệt của mối liên hệ giữa họ, sự gắn bó ngoài chuẩn mực chung, việc cha đã
rứt ra khỏi trường học, môi trường cô lập mà họ đã lớn lên, tất cả những
điều đó đã tách họ với tình bạn bên ngoài.

- Còn chị, chị sẽ làm gì? – Victoria nói – chắc có lẽ là việc nội trợ như

thường lệ.

Cô hàm ý rằng Olivia chỉ là một cô nàng khờ dại tăm tối, và Olivia thấy

như bị một mũi kim đâm nhói vào tim. Không ai tặng cho cô hai tá hoa
hồng kèm theo một tấm thiếp không ký tên. Người đàn ông duy nhất mà cô
ngưỡng mộ chỉ gửi đến một lời cảm ơn chung chung xã giao. Trong giây
lát, một mối nghi ngờ trỗi lên trong Olivia. Có lẽ Victoria có lý, có lẽ cô đã
ghen.

- Mọi người đều ca tụng hai nữ chủ nhân tuyệt vời của tôi – người cha

mỉm cười – nhưng Victoria có vẻ ít xúc động vì lời khen ấy.

Lát sau, Victoria rời khỏi phòng lên lầu. Olivia đã để sẵn váy áo của họ

trên giường. Kiểu váy lấy từ mẫu của Poiret, voan hoa hồng mờ, lịch lãm và
đúng mực. Cô đã thoáng lưỡng lự khi lôi chúng ra khỏi tủ, rồi cô quyết định
không nhử mồi gã Toby với một bộ trang phục khiêu gợi.

- Buổi chiêu đãi thật sự rất tuyệt vời, Olivia à.

Edward đang ngồi trên chiếc ghế bành ông ưa thích, trong căn phòng

rộng và tiện nghi mà ông dùng làm văn phòng. Olivia đưa ông một ly rượu
pooc-tô. Ông nhìn cô, nụ cười ấm áp. Mỗi ngày ông lại càng thấy khó có
thể thiếu sự có mặt của cô.

- Con nuông chiều ba quá, con gái yêu. Ba không chắc mẹ con có được

dễ mến như vậy không nếu bà ấy còn sống... Mẹ con có vẻ giống em con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.