BÓNG HÌNH - Trang 94

là con, Olivia. Hãy cố bớt chăm sóc cho ba, con gái à, để khi con ra đi cú
sốc sẽ bớt nặng nề. Gía con biết ba sợ cái giờ phút ấy thế nào!

Đôi mắt chan chứa tình phụ tử trìu mến, ông nắm tay con gái và ôm nó

vào lòng.

- Con sẽ không bao giờ rời bỏ ba đâu. Ba biết mà, con sẽ không thể làm

như vậy.

Cô đã từng trịnh trọng thề thốt như vậy từ khi cô lên năm, rồi lên mười.

Và ngày hôm nay, cô nhắc lại với lòng chân thực tuyệt đối. Theo dòng thời
gian, sức khỏe ba cô đã suy yếu. Tim ông không khỏe, bỏ rơi ông là một
việc quá sức. Ai sẽ chăm sóc ông? Ai sẽ lo toan công việc nhà cửa? Ai bảo
ban những người làm? Ai sẽ biết rằng khi nào ông đang ốm, và ai sẽ cứ làm
khi ông phản đối vẫn gọi bác sĩ đến? Chắc chắn không phải là Victoria, em
cô chẳng bao giờ nhận ra ba đang ốm.

- Không, con sẽ không bỏ ba đâu, ba – cô nhắc lại chắc chắn.

- Xinh đẹp như con, con không thể trở thành cô gái già được – ông bác bỏ

- như vậy không công bằng.

Ông có bất công không? – Cùng lúc đó ông tự vấn mình. Một phần con

người ông mong muốn mãnh liệt Olivia sẽ mãi mãi bên ông. Rằng nó sẽ
chấp nhận hi sinh vì ông. Ông quá cần sự có mặt của nó, cần sự trìu mến
của nó và khả năng điều hành mọi vấn đề trong gia đình của nó. Olivia luôn
dành toàn tâm toàn ý cho ba cô. Cô quan tâm đến tất cả, từ những chi tiết
nhỏ nhặt nhất. Ông sẽ cảm thấy hụt hẫng nếu không có cô, nhưng ông biết
khi một con chim đã đủ lông đủ cánh mà không thúc đẩy nó rời tổ ấm tức là
một hành động ích kỷ. Không muốn phải nghĩ thêm về chuyện này, Edward
vụng về thay đổi chủ đề.

- Victoria gặp người đàn ông nào đáng chú ý chưa? Ba không thấy mấy

anh chàng từng theo đuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.