BÓNG HÌNH - Trang 96

- Ba không cần gì nữa sao? Olivia hỏi, cô phải lên thay đồ cho buổi vũ

hội.

Sau khi đã rót thêm ly rượu pooc – tô nữa cho cha, cô sẽ để ông ngồi lại

bên lò sưởi. Ông duỗi dài chân đọc báo buổi tối, ông nói một lát nữa sẽ lên
để chuẩn bị.

Bước từng bước lên cầu thang, Olivia nhớ lại cuộc trò chuyện, những câu

hỏi của ba về Victoria, mong muốn của ba được thấy các cô lấy chồng. Cô
nhớ lại những câu trả lời của mình. Cô không thể hình dung nổi khi mình
lấy chồng sẽ ra sao. Thế có nghĩa là để ba lại một mình. Chẳng may ông
ngã bệnh, ai sẽ chăm sóc ông? Nếu mẹ cô còn hoàn cảnh đã khác. Mọi
người đều may mắn được sống theo cách bình thường. Olivia biết một trong
hai chị em cô cần ở bên người cha đau ốm. Và người đó chỉ có thể là cô. Ý
nghĩ lại hướng về Charles Dawson. Chợt cô tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu
tới một ngày, một người đàn ông như anh hỏi cưới cô. Tim cô bỗng đập
nhanh hơn. Nhưng không! Cô không thấy có ai như người luật sư ấy theo
đuổi cô... nhưng nếu một lúc nào.. nếu đến bao giờ... cô vội dập tắt suy nghĩ
đó. Cô không được nghĩ về những điều này nữa. Cô không thể cho phép
mình làm điều đó. Nghĩa vụ bắt buộc cấm cô làm như vậy. Vả lại, Charles
cũng đâu thể hiện chút quan tâm đặc biệt nào với cô. Anh đơn giản chỉ tỏ ra
đúng đắn, chân tình mỗi khi anh đến thăm ba cô.

Phòng riêng của hai chị em có một buồng tắm lớn, được trải thảm dày với

rất nhiều gương. Cô nghe tiếng Victoria đang thay quần áo, nhưng khi cô
mở cửa bước vào thì vấp ngay phải một một lô váy áo vứt dưới đất, trong
đó có cả chiếc váy cô đã chọn cho buổi vũ hội.

Cô nhìn Victoria ngạc nhiên: - Em làm cái gì vậy?

Nhưng cô đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.