BÔNG HOA ĐÁ - Trang 81

có rất nhiều khách, cả người tới mua hàng và cả người đến bán. Ông chủ
cửa hàng có vẻ khó tính và luôn làm ra vẻ quan trọng.

Ban đầu Catia cảm thấy hơi ngại, nhưng sau trấn tĩnh lại, cô hỏi:
– Ông có cần những mặt đá khổng tước không?
Người chủ chỉ tay về phía ngăn tủ nói:
– Cô không nhìn thấy tôi có bao nhiêu mặt đá quý kia à?
Những người thợ mang hàng tới, nói với người chủ:
– Chà, dạo này sao mà nhiều thợ làm đồ này thế, chỉ có điều họ chẳng

hiểu gì về đá cả, chỉ phí đá mà thôi. Họ đâu có biết để làm được mặt đá
phải có những đường vân đẹp.

Trong số thợ đó có một người dân làng Paleva, anh ta nói nhỏ với người

chủ:

– Cô gái này không được bình thường, những người hàng xóm thấy cô

ta ngồi bên máy làm đá. Chắc đây là những thứ cô ta tự làm ra.

Khi đó, người chủ nói với cô:
– Cô hãy cho tôi xem cô có gì nào?
Catia đưa cho ông ta những mặt đá. Nhìn thấy chúng, ông ta đã vặn hỏi

cô:

– Cô lấy những thứ này của ai vậy?
Catia giận sôi lên, cô quát
– Ông có quyền gì mà nói với một người không quen biết những lời như

vậy? Hãy nhìn kỹ đi, nếu ông không bị mù. Liệu tôi có thể lấy của ai nhiều
mặt đá giống nhau như vậy? - Rồi cô đổ hết chỗ mặt đá đó lên quầy.

Người chủ cửa hàng và những người thợ đều thấy rằng tất cả các mặt đá

đều có cùng một loại vân đá cực hiếm, dường như từ một cây cổ thụ vươn
ra cành lá và những con chim đậu trên đó. Vân đá rất rõ và mặt đá được
mài nhẵn bóng. Những người khách hàng nghe được câu chuyện cũng ngó
sang xem, ngay lập tức người chủ cửa hàng vội gom hết chỗ mặt đá đó lại
và tìm cách từ chối:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.