BÔNG HOA ĐỎ - Trang 25

ru ngủ tôi. Lúc tôi tỉnh lại, lúc lại mê đi. Những vết thương được băng bó
không còn đau đớn nữa, một cảm xúc sung sướng khôn tả tràn ngập thân
thể...

- D...ư...ừng lại! H...a...ạ xu...uống! Hộ lý đâu, đổi lần thứ tư, bước đều
b...ư...ước! Cầm cáng thương, nh...â...ấc l...ê...ên!

Đó là Piotr Ivanych, sĩ quan quân y của chúng tôi, một anh chàng cao khều,
gầy nhom và rất tốt bụng, đang hô điều khiển. Anh ta cao quá đến nỗi liếc
mắt về phía anh ta, tôi luôn trông thấy mái đầu anh ta, mặc dù chiếc cáng
được khiêng trên vai bốn người lính cao lớn.

- Piotr Ivanych - Tôi thì thào.

- Sao cơ, anh bạn thân mến? - Piotr Ivanych cúi xuống bên tôi.

- Piotr Ivanych, bác sĩ nói gì với anh vậy? Tôi sắp chết phải không?

- Anh nói gì vậy, Ivanov! Anh không chết đâu. Xương cốt của anh còn
nguyên mà. Anh chàng may mắn làm sao! Không bị vào xương, không
trúng động mạch. Mà làm sao anh sống được bốn ngày rưỡi qua như vậy?
Anh ăn cái gì?

- Không ăn gì cả.

- Còn uống?

- Tôi lấy được bình nước của thằng Thổ. Piotr Ivanych, tôi không thể nói
được bây giờ, để sau nhé.

- Ồ vâng, Chúa phù hộ anh, bạn thân mến, anh ngủ đi.

Lại thiếp đi, mê man...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.