BÔNG HOA ĐỎ - Trang 61

- Vâng xin mời - Vasily Petrovich đáp. Sắc ửng hồng chiếu sáng khuôn mặt
quen quen.

- Nikolai, bạn của tôi! Là cậu đấy sao?

- Vasily Petrovich ư?

- Chính hắn đây... Chao, tớ mừng làm sao! Tớ thực không tưởng tượng nổi,
không đoán ra nổi, - Vasily Petrovich nói, ôm lấy bạn và hôn ba lần - Ngọn
gió nào đưa cậu đến đây?

- Đơn giản thôi, đi làm ăn. Còn cậu thì sao?

- Tớ được bổ nhiệm làm giáo viên trung học ở đây. Tớ vừa mới tới.

- Thế cậu ở lại chỗ nào? Nếu như đang ở trong khách sạn thì lại chỗ tớ đi.
Tớ rất mừng được gặp cậu. Ở đây cậu không có ai quen phải không? Lại
chỗ tớ đi, ta ăn tối, tán gẫu, ôn chuyện xưa.

- Đi nào, đi nào, - Vasily Petrovich tán thành - Tớ rất, rất là mừng! Tớ đến
đây như là đến hoang mạc vậy, vậy mà bỗng nhiên có cuộc gặp gỡ sướng
vui này. Này anh xe! - anh hét lên.

- Không cần đâu, đừng hét lên. Sergei, lại đây! - người bạn của Vasily
Petrovich nói to nhưng bình thản.

Một cỗ xe sang trọng trờ tới vỉa hè, chủ nhân nhảy lên xe. Vasily Petrovich
đứng trên hè băn khoăn nhìn cỗ xe, những chú ngựa ô và anh đánh xe to
béo.

- Kudryashov, những con ngựa này là của cậu à?

- Của tớ, của tớ! Sao, cậu không ngờ à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.