BÔNG HOA ĐỎ - Trang 68

- Thứ thịt như thế này, - Kudryashov bắt đầu - cậu để ý mà xem, cả thành
phố này chẳng kiếm ra được đâu.

Và anh ta kể cho Vasily Petrovich câu chuyện lê thê rằng anh ta ăn trưa ở
nhà Knoblokh ra sao, rằng món thịt bò rán ở đó tuyệt làm sao, anh ta học
được cách để kiếm được thứ thịt như thế và cuối cùng đã có được nó như
thế nào.

- Cậu tới thật đúng lúc - anh ta kết thúc câu chuyện về thịt - cậu đã từng ăn
thứ nào như thế chưa?

- Thịt rán quả là ngon - Vasily Petrovich đáp

- Tuyệt vời ấy chứ, người anh em! Tớ thích rằng mọi thứ phải đâu ra đấy.
Sao cậu không uống? Chờ chút, để tớ rót rượu cho cậu.

Tiếp theo đó là câu chuyện dài không kém về rượu, trong đó có sự tham gia
của cả một tay thuyền trưởng người Anh, một hãng buôn ở London, cả cái
tay Knoblokh kia, rồi cả hải quan nữa. Vừa kể về rượu, Kudryashov vừa
nhấm nháp nó, và do thứ rượu uống vào mà anh ta sinh động hẳn. Trên đôi
má của khuôn mặt héo úa ửng lên những vết đỏ, lời nói trở nên liến thoắng,
sôi nổi hơn.

- Sao cậu lại im lặng vậy? - cuối cùng anh ta hỏi Vasily Petrovich, quả cũng
đang cố yên lặng nghe bản trường ca về thịt, về rượu, về phó mát và những
thứ quý báu khác đầy ắp trên bàn của anh kỹ sư.

- Tớ không biết, người anh em ạ, tớ chỉ không thích nói thôi

- Không thích nói ư... thật vớ vẩn! Tớ biết cậu vẫn bực bội vì sự thú nhận
của tớ. Rất tiếc, tớ rất tiếc vì đã nói ra. Chúng mình lẽ ra đã ăn uống vui vẻ
nếu như đừng có cái đập đáng nguyền rủa đó... Thôi cậu tốt hơn đừng nghĩ
về điều này nữa, Vasily Petrovich ạ, bỏ qua đi... Được không? Vasenka, kệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.