BÔNG HOA ĐỎ - Trang 88

Những từ đó đủ làm Kuzma dịu lại. Anh ta thậm chí còn ngồi xuống bàn và
xin ít trà. Maria Petrovna rót trà rồi đưa cốc cho anh ta. Khi đón cốc trà từ
tay nàng, khuôn mặt anh thể hiện sự phấn khởi, vẻ phấn khởi đó rất không
hợp với chỗ sưng xấu xí tức cười trên má, khiến tôi không thể nén nụ cười.
Lvov cũng bật cười, chỉ Maria Petrovna là cố gắng nghiêm nghị nhìn
Kuzma.

Vị bác sĩ trông tươi tắn, khỏe mạnh như một trái táo và là một người vui
tính, đến. Trong khi ông ta khám cái cổ của bệnh nhân, vẻ tươi tắn trên
khuôn mặt ông ta trở nên chăm chú, đăm chiêu:

- Ta sang phòng anh đi, tôi cần phải khám kỹ cho anh.

Tôi đi theo ông ta vào phòng Kuzma. Bác sĩ đặt Kuzma vào giường và bắt
đầu khám phía trên ngực anh, ngón tay thận trọng sờ nắn.

- Xin anh hãy nằm yên và đừng ngồi dậy. Anh có bạn bè nào có thể dành
thời gian cho anh không? - vị bác sĩ hỏi.

- Tôi nghĩ là có - Kuzma trả lời bằng giọng hoài nghi.

- Tôi đề nghị họ, - bác sĩ nói, nhã nhặn hướng tới tôi, - từ hôm nay ở bên
bệnh nhân, nếu như có chuyện gì thì gọi tôi.

Ông ra khỏi phòng, Lvov tiễn ông ra cửa, nơi họ thầm thì trò chuyện rất lâu,
còn tôi thì lại chỗ Maria Petrovna. Nàng ngồi trầm ngâm, tựa đầu lên một
tay, tay kia cầm thìa chậm chạp khuấy tách trà.

- Bác sĩ bảo phải canh Kuzma.

- Lẽ nào thực sự nguy hiểm hay sao? - Maria Petrovna lo lắng hỏi.

- Có lẽ là như vậy; nếu không sao lại cần phải canh chừng? Cô không từ
chối chăm anh ấy chứ, Maria Petrovna?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.