BÔNG HỒNG VÀNG VÀ BÌNH MINH MƯA - Trang 126

Tôi nói:

- Này, thôi, cậu nói đi: cậu cần gì?

- Tớ cần cậu nghe xem tớ đã nghĩ được một câu hay đến như thế nào.

- Câu gì?

- Cậu nghe đây: "Ông già đau khổ, thật đau khổ - hành khách nói". Được

không?

- Làm sao tớ biết được. Còn phải xem câu ấy được đặt ở đâu và liên

quan đến cái gì đã chứ - tôi trả lời.

Gaidar nổi khùng:

- "Liên quan đến cái gì!", "Liên quan đến cái gì"! - anh nhại lại - Liên

quan đến cái cần phải liên quan chứ còn liên quan đến cái chó gì! Thôi, mặc
xác cậu! Ngồi đi, ngồi mà chép tác phẩm của cậu. Tớ đi tớ viết câu ấy.

Nhưng anh không chịu được lâu. Sau đó hai mươi phút anh lại đi đi lại

lại dưới cửa sổ buồng tôi.

- Thế nào, cậu còn nghĩ ra được câu văn tuyệt diệu nào nữa không đấy? -

tôi hỏi.

- Này, - Gaidar nói - Trước kia mình chỉ mới ngờ ngợ cậu là một thằng

trí thức hết hơi và hay giễu cợt người khác. Bây giờ thì tớ tin chắc như vậy.
Hơn nữa, tớ cay đắng mà tin như vậy.

- Thôi, xin cậu cuốn xéo đi cho! - tôi nói. - Tớ xin cậu đấy, đừng có quấy

nữa.

- Này, thằng cha Lazhechnikov mới cừ chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.