BÔNG HỒNG VÀNG VÀ BÌNH MINH MƯA - Trang 198

hơn trái tim những người không được hưởng chuyện cổ tích ấy. Ngoài ra,
thưa cha, tôi cũng muốn nói để cha biết rằng tôi vốn không ưa nghe những
lời răn dạy mà người ta muốn buộc tôi phải nghe.

Xe dừng lại. Các cô gái ngồi im không nhúc nhích như bị bỏ bùa.

Helena cúi đầu không nói.

Tay xà ích kêu lên:

- Này, các mỹ nương! Tỉnh dậy thôi! Đến nơi rồi.

Các cô gái lại thì thào chuyện gì và đứng dậy.

Trong bóng tối Andersen bỗng thấy hai cánh tay khỏe mạnh ôm lấy cổ

chàng và một đôi môi nóng hổi áp vào môi chàng.

- Cảm ơn ông!

Đôi môi nóng hổi ấy thì thầm và Andersen nhận ra giọng nói của Maria.

Nicolina cảm ơn chàng và hôn chàng rất nhẹ nhàng và âu yếm, tóc cô

mơn man trên mặt chàng. Cái hôn của Anna thì kêu và khỏe. Các cô gái
nhảy xuống đất. Xe lại chuyển bánh trên con đường lát đá. Andersen nhìn
ra ngoài cửa kính. Nhưng chàng chẳng nhìn thấy gì ngoài những ngọn cây
đen thẫm in trên nền trời đang chuyển dần sang màu lục nhạt. Bình minh
bắt đầu.

°

° °

Thành phố Verona làm chàng ngạc nhiên vì những tòa nhà tráng lệ. Mặt

tiền trang nghiêm của những công trình xây dựng ganh đua với nhau. Sự
hòa hợp của kiến trúc đáng lẽ phải giúp cho lòng người yên tĩnh, nhưng
lòng Andersen lại xáo động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.