BÔNG HỒNG VÀNG VÀ BÌNH MINH MƯA - Trang 224

đường không rõ nét không rừng thẳm nơi có những dòng suối trò chuyện
với nhau và hương thơm của cỏ; dùng trí óc và trái tim thâm nhập vào
những ý nghĩ và những trạng thái tâm hồn phong phú đặc biệt chỉ có trong
con người trong trắng của ông.

Prishvin cho mình là nhà thơ "bị đóng đanh trên cây thập tự của văn

xuôi". Nhưng ông đã lầm. Văn xuôi của ông còn tràn đầy chất thơ hơn rất
nhiều so với một số lớn những bài thơ và những bản thơ trường thiên.

Nói theo cách Prishvin thì tác phẩm của ông là "niềm vui vô tận của

những khám phá thường xuyên".

Tôi đã vài lần được nghe thấy ở những người vừa đọc xong một cuốn

sách của Prishvin cũng những lời này: "Rõ là phép phù thủy!"

Nói tiếp câu chuyện với họ tôi mới hiểu người ta nói như thế vì họ cảm

thấy cái ngây ngất khó tả, nhưng rõ rệt và chỉ có ở Prishvin.

Điều bí ẩn của nó ở chỗ nào? Bí mật của những cuốn sách ấy ở đâu?

Những chữ "phép phù thủy", "phép tiên", "phép màu" thường dùng trong
những truyện cổ tích. Nhưng Prishvin đâu phải là người viết cổ tích. Ông là
người của đất, của "bà mẹ đất đai ẩm ướt", nhân chứng của tất cả những gì
đang diễn ra quanh ông trên trái đất.

Bí mật của cái duyên Prishvin, pháp thuật của ông, chính là nằm trong

cái sắc sảo của ông.

Đó là cái sắc sảo biết tìm ra trong mỗi vật nhỏ bé một điều thú vị, dưới

cái bề ngoài đáng ngán của những hiện tượng quanh mình một nội dung sâu
sắc.

Mọi vật đều loáng lên ánh thơ như cỏ gặp sương. Mỗi lá liễu hoàn diệp

hèn mọn có cuộc đời riêng của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.