BÔNG HỒNG VÀNG VÀ BÌNH MINH MƯA - Trang 226

Ta hoàn toàn có quyền gọi văn xuôi của Prishvin là "tạp thảo" của ngôn

ngữ Nga. Những từ của Prishvin nở hoa, lấp lánh. Lúc thì chúng xào xạc
như cỏ, lúc lại thì thào như nguồn suối, lúc thì hót lên đối đáp nhau như
chim, lúc kêu lách tách khe khẽ như băng đầu mùa, và lúc thì hình thành
trong trí ta chậm chạp và quy củ chẳng khác gì một dòng sao.

Phép lạ của văn Prishvin sở dĩ có được là do những hiểu biết rộng rãi

của ông. Trong bất cứ lĩnh vực trí thức nào của con người cũng có một hồn
thơ vô tận. Những nhà thơ đáng lẽ phải biết điều đó từ lâu.

Đề tài về bầu trời sao được các nhà thơ yêu mến sẽ tráng lệ thêm biết

bao nhiêu nếu như các nhà thơ biết rõ thiên văn học.

Đêm với bầu trời không tên và vì thế mà không có sức biểu hiện mạnh

mẽ là một chuyện, nhưng cũng đêm ấy, nếu nhà văn biết quy luật vận động
của vòm sao và khi mặt nước hồ phản chiếu không phải một chòm sao nào
đó, mà là sao Oriol lấp lánh lại là một chuyện khác.

Có thể dẫn ra rất nhiều thí dụ chứng minh rằng chỉ một hiểu biết con con

cũng mở ra trước mắt chúng ta những lĩnh vực mới của cái đẹp. Trong
chuyện đó mỗi người có kinh nghiệm riêng của mình.

Nhưng lúc này tôi muốn kể câu chuyện về một câu văn của Prishvin, câu

văn này đã giải thích cho tôi hiểu một hiện tượng mà đến lúc ấy tôi vẫn cảm
thấy là ngẫu nhiên. Câu văn của Prishvin không phải chỉ giải thích hiện
tượng ấy mà còn làm cho nó trọn vẹn thêm bằng cái duyên dáng, tôi muốn
nói cái duyên dáng theo đúng quy luật.

Từ lâu tôi đã nhận thấy trong những cánh đồng cỏ luôn luôn sũng nước

bên bờ sông Ôka lác đác có những bông hoa như được lượm lại thành từng
cụm; còn ở một số chỗ khác giữa đám cỏ bình thường bỗng kéo dài một dải
ngòng ngoèo toàn một thứ hoa giống nhau. Từ trên chiếc máy bay nhỏ bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.