BÔNG HỒNG VÀNG VÀ BÌNH MINH MƯA - Trang 66

vật hiến tế, buộc nhà văn phải nộp cho nó những dự trữ quý giá về hình
tượng và ngôn ngữ.

Và như thế là trong câu chuyện bắt đầu bằng cái ngẫu nhiên, những ý

mới liên tiếp nảy ra, nảy ra cả cái số mệnh phức tạp của những con người.
Và nhà văn đã không còn đủ sức để chống lại nỗi xúc động của chính mình.
Nhà văn sẽ khóc trên chồng bản thảo của mình như Dickens, rền rĩ vì đau
đớn như Flaubert hay cười phá lên như Gogol.

Cũng như vậy ở vùng núi, chỉ một tiếng động nhỏ bé, một tiếng nổ của

súng săn thôi, cũng đủ làm từng đợt tuyết lấp lánh bỗng đổ ụp xuống trên
sườn núi dựng đứng. Rồi ngay đấy, tuyết biến thành một con sông tuyết
rộng, lao nhanh xuống dưới, và chỉ sau vài phút là cả một núi tuyết đã ầm
ầm đổ xuống thung lũng làm cho không khí tràn đầy một thứ bụi óng ánh.

Nhiều nhà văn đã viết về sự dễ dàng xuất hiện trạng huống sáng tác ở

những con người thiên tài và lại có thêm cả tài xuất khẩu thành chương.

Baratynsky, người biết rất rõ Pushkin sáng tác như thế nào, đã nói về

ông:

Chàng Pushkin kia, trẻ trung và bay bướm

Với tay chàng viết nghịch cũng thành thơ

Tôi đã nói rằng có một số đề cương chỉ là một mớ từ.

Đây là một thí dụ nhỏ. Tôi có một truyện ngắn tên là "Tuyết". Trước khi

viết, tôi ghi ra một tờ giấy và từ những đoạn ghi đó, truyện ngắn ra đời.
Những đoạn ghi ấy có hình thù thế nào?

"Cuốn sách về phương Bắc bị bỏ quên. Màu căn bản của phương Bắc là

màu giấy thiếc. Hơi nước trên mặt sông. Những người đàn bà giũ quần áo ở
các lỗ băng thủng. Khói. Những chữ đề trên quả chuông nhỏ ở nhà bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.