BÔNG HỒNG VÀNG VÀ BÌNH MINH MƯA - Trang 74

- Chạy ngay về nhà kẻo bụi vào đầy mắt bây giờ. Ông sẽ lết theo cháu.

Chạy đi!

Tôi hộc tốc chạy về nhà, nhưng gió nóng đã đuổi kịp tôi giữa đường.

Những cơn lốc xào xạc cát, lao nhanh, cuốn lông gà lông chim với những
vỏ bào nhẹ lên trời. Chung quanh tôi là cả một sự mù mịt nặng nề. Mặt trời
tự dưng trở thành rũ rượi và đỏ như máu, không khác gì sao Hỏa. Những
cây liễu nghiêng ngả, rú rít. Đằng sau tôi gió thổi tới nóng đến nỗi tưởng
chừng áo sơ-mi bắt đầu âm ỉ cháy trên lưng. Bụi lạo xạo ở răng và phả vào
mặt.

Cô tôi - bà Feodosya Maksimovna - đứng ở ngưỡng cửa, tay cầm ảnh

Chúa bọc trong một cái khăn thêu.

- Lạy Chúa tôi, xin Chúa tha tội cho chúng tôi và cứu vớt chúng tôi cùng

- cô tôi sợ hãi lẩm nhẩm - Lạy Đức Mẹ Maria đồng trinh, xin Mẹ hãy ban
phúc lành cho chúng con được tai qua nạn khỏi.

Một cơn lốc xoáy ào vào nhà, quay cuồng. Những tấm kính gắn mát tít

không kỹ kêu loảng xoảng. Rơm ở đầu mái tranh dựng ngược lên. Từ dưới
mái nhà những con sẻ bay vụt ra như thể những viên đạn màu đen.

Lúc đó cha tôi không có mặt ở đấy, Người còn ở lại Kiev. Mẹ tôi lo sợ ra

mặt.

Tôi còn nhớ: cái nóng mỗi lúc một tăng vào lúc đó mới thật đáng sợ hơn

hết. Tưởng chừng chỉ một hai tiếng đồng hồ nữa thôi, rơm trên mái sẽ bốc
cháy rồi sau đó sẽ đến lượt tóc và quần áo trên người chúng tôi. Vì thế, tôi
òa khóc.

Đến tối, lá trên những cây liễu sum suê héo quắt lại, rũ xuống như

những mảnh giẻ xám. Ở chân mọi hàng rào gió dồn lại từng đống bụi đen
nhờ nhờ, mịn như bột mì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.