BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 103

- Quả là tôi thích khiêu vũ. Nhưng đành phải bỏ. Nhà tôi quá khổ sở về việc

đó.

Nữ bá tước, Mactanh tỏ vẻ ngạc nhiên. Nàng luôn luôn hình dung Macmê là

một ông già nhút nhát và đăm chiêu, có phần lố bịch giữa bà vợ béo tốt, trắng
trẻo rất mực hiền hòa vàương người chiến binh Etruyri dội mũ đồng thau có
nạm vàng. Nhưng người đàn bà rất mực dịu dàng ấy tâm sự với nàng là vào
tuổi năm nhăm, lúc bà năm ba, Lui vẫn ghen tuông như những ngày mới cưới.

Teredơ nghĩ bụng Rôbe không bao giờ giày vò nàng vì ghen tuông. Phải

chăng vì tinh tế thanh nhã, vì tin cậy hay vì không yêu tới mức làm nàng đau
khổ? Nàng không rõ và cũng không thiết tha muốn tìm cho rõ. Muốn thế thì
phải soi lại lòng mình mà nàng thì không muốn.

Nàng bất giác thầm thì:

- Chúng ta muốn được yêu, nhưng khi người ta yêu chúng ta người giày vò

hay làm ta phiền muộn.

Cả buổi chiều hôm đó, hai người ngồi đọc báo và mơ mộng. Sulet chưa trở

lại. Bóng tối bao phủ dần lên những hàng dâu vùng Đôphinê. Bà Macmê nằm
ngủ ngon lành, người co lại như ngủ trên một đống gối. Têredơ nhìn bà và nghĩ
bụng:

- Quả là bà ta sung sướng vì thích nhớ lại đời mình.

Cái buồn ban đêm làm lòng nàng cũng buồn lây. Ánh trăng rọi xuống cánh

đồng ô liu. Nàng nhìn theo ruộng đồng, đồi núi êm ả lướt qua với những bóng
cây xanh. Cảnh vật gợi nên sự thanh bình và quên lãng, tuyệt nhiên không có
gì nhắc nhở đến nàng. Têredơ bỗng luyến tiếc, dòng sông Xen, Khải hoàn môn
với các đại lộ tỏa ra xung quanh những lối đi trong rừng Bulônhơ; ở đó ít ra
cây cối và sỏi đá cũng biết đến nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.