BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 125

- Vì Piêtrô của cô giàu có – Sulet nói – nên ông ta phải trả lại bột bích ngọc.

Về mặt đạo đức, người giàu bắt buộc phải liêm khiết; còn người nghèo thì
không.

Vào lúc ấy, người đầu bếp đưa lên một cái bình khắc chạm đặt trong chiếc

chậu lớn bằng bạc và một cái ly hai đáy để khách dùng sau bữa ăn theo tập
quán xưa.

Nhưng Sulet không đụng tay vào, lấy cớ không muốn làm tí nào cái cử chỉ

của Pilat

[75]

, nhưng thực ra vì ông ta không muốn rửa tay.

Và ông ta đứng dậy, vẻ dữ dằn, đi theo sau Ben lúc đó khoác tay giáo sư

Arighi bước ra khỏi phòng ăn.

Trong phòng khách, trong lúc mời mọi người uống cà phê, Ben hỏi:

- Thưa ông Sulet, vì sao ông lại bắt chúng tôi phải chịu đựng những nỗi

buồn bã man rợ của sự bình đẳng? Vì sao? Ống sáo của Đaphơnix

[76]

không thể

réo rắt được đến thế nếu nó được làm bằng bảy đoạn sậy bằng nhau. Ông muốn
phá hỏng sự hài hòa đẹp đẽ giữa thầy và tớ, giữa giới quý tộc và thợ thủ công.
Ồ! Ông là một người dã man đấy, ông Sulet ạ. Ông xót thương những người
nghèo khổ nhưng lại không xót thương nữ thần Nhan sắc tuyệt vời mà ông lưu
đày ra khỏi thế gian này. Ông xua đuổi thần, thưa ông Sulet, ông phủ nhận thần
trong cảnh trần trụi và đang khóc than. Ông cứ yên trí là thần không ở trên trái
đất này chừng nào tất cả những con người bé nhỏ tội nghiệp đều ốm o, dốt nát.
Ồ! Kẻ nào làm tan rã cái nhóm do những con người có địa vị khác nhau, hèn
mọn lẫn cao sang, lập nên một cách tài tình trong xã hội, thì kẻ đó là kẻ thù của
người nghèo cũng như của người giàu, là kẻ thù của nhân loại.

- Kẻ thù của nhân loại! – Sulet vừa đáp vừa cho đường vào cà phê – Chính

Rômanh sắt đá đã từng gọi như vậy những tín đồ đạo Cơ đốc giảng giải cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.