BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 141

động tài chính, như những bức trước kia thân sinh nàng đã được người ta mời
mọc rất nhiều lần và đã bị ông khước từ vì tranh chỉ nhằm kinh doanh và thiếu
thẩm mỹ.

Một người hầu phòng đến trình một tấm danh thiếp.

Anbectinenli đọc to lên cái tên Giăc Đơsactrơ. Lúc đó đang đứng quay lưng

lại hai vị khách nữ, nét mặt Anbectinenli lộ vẻ bất bình một cách dữ tợn, vẻ bất
bình chỉ thấy trên những bức tượng các hoàng đế La Mã bằng cẩm thạch.
Đơsactrơ đứng trên bậc tam cấp chính giữa.

Anbectinenli bước ra gặp anh với một nụ cười rầu rĩ.

- Chính bản thân tôi, hôm qua, đã mời ông Đơsactrơ tới lâu đài Anbectinenli

đấy! – Ben nói – Tôi biết sẽ làm anh vui lòng. Ông ấy muốn được xem phòng
trưng bày của anh.

Và quả là Đơsactrơ muốn có mặt ở đây cùng với bà Mactanh. Bây giờ, cả

bốn người đi giữa các tác phẩm của Lơ Ghidơ và của Anbanơ

[88]

.

Ben nói líu lo với Anbectinenli những điều thú vị về tượng những ông già và

những cô gái đồng trinh này; những tấm áo choàng trên tượng như bị một cơn
giông bão vô hình lay động. Đơsactrơ âu sầu, cau có, bước tới bên cạnh Têredơ
và hạ thật thấp giọng nói với nàng:

- Phòng trưng bày này là cái kho chứa những thứ cặn bã trong cửa hiệu các

nhà buôn tranh trên khắp thế giới. Và ông hoàng này bán ở đây những thứ mà
trước kia người Do Thái không bán được.

Anh đưa nàng tới trước một bức tượng Thánh tộc bày trên một cái giá phủ

nhung xanh và trên đường viền có khắc tên Miken-Lănggiơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.