BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 19

Vốn không ưa lớp trẻ, tướng Larivie bảo ngày hôm trước ông ta gặp Lơ

Mênin phi ngựa như điên trong rừng Bulônhơ.

Ông ta tuyên bố chỉ có các kỵ sĩ ngày trước là giữ gìn truyền thống, còn

ngày nay thì những anh chàng quý phái có cái tật cưỡi ngựa chẳng khác bọn dô
kề.

- Ðấu kiếm ngày nay cũng vậy, – ông ta nói thêm. – Ngày xưa…

Quận chúa Xơniavin đột ngột cắt ngang lời ông ta:

- Tướng quân xem chị Mactanh xinh đẹp biết chừng nào! Bao giờ chị ấy

cũng mỹ lệ nhưng không lúc nào mỹ lệ hơn lúc này. Vì sầu muộn mà! Không
có gì hợp với chị ấy hơn nỗi sầu muộn. Từ khi tới đây, chúng ta làm chị ấy
phiền lòng lắm đấy. Tướng quân nhìn xem: vầng trán ưu tư, ánh mắt mơ màng,
cặp môi đau khố. Quả là chị ấy bị hy sinh!

Nói xong, bà ta chồm khỏi ghế, ôm hôn Têredơtới tấp rồi bỏ đi, làm tướng

Larivie sững sờ.

Bà Mactanh-Benlem xin ông ta đừng tin “con điên” ấy.

Lấy lại bình tĩnh, ông ta hỏi:

- Thế còn các nhà thơ của bà, thưa bà?

Ông ta khó tha thứ cho bà Mactanh về lòng ngưỡng mộ những người viết

lách không thuộc giới mình.

- Vâng, các nhà thơ của bà ấy mà. Cái ông Sulet thường tới thăm bà với

chiếc khăn choàng đỏ, nay thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.