BÔNG HUỆ ĐỎ - Trang 211

những bụi thạch thảo thật thú vị. Ông cam đoan với tôi là chúng rất thông
minh, và ông đã cam đoan với tôi là chúng rất thông minh, và ông đã từng thấy
một con thỏ già bị đàn chó săn đuổi, dùng từng thấy một con thỏ già bị đàn chó
săn đuổi, dùng chân buộc một chú thỏ khác ra khỏi hang để đánh lừa. Lơ
Mênin có nói chuyện thỏ với cô không, darling?

Têredơ đáp là nàng không biết và nàng thấy dân đi săn là những kẻ chán

ngấy.

Ben phản đối. Cô không bao giờ cho Lơ Mênin là người đáng chán khi ông

ta nói về những chú thỏ nhảy múa dưới ánh trăng, trong các bụi thạch thảo hay
các ruộng nho. Nàng cũng muốn nuôi một chú thỏ conPhaniông.

- Darling này, cô không biết Phaniông đâu. Ồ! Tôi tin chắc Đơsactrơ biết cô

ấy. Cô ấy đẹp và thân với các nhà thơ. Cô ở trên đảo Côx, trong một ngôi nhà
nhỏ trên sườn đồi trồng đầy chanh và cây nhựa điều chạy thoai thoải xuống tận
bờ biển. Người ta bảo cô ta thích nhìn “ánh mắt” màu da trời của sóng biến.
Tôi lể chuyện Phaniông cho Lơ Mênin nghe, và ông ta rất thích thú được biết
chuyện. Cô ta nhận được một người đi săn một con thỏ con, hai tai dài ngoằng
bị bắt khi đang bú mẹ. Cô ta bế con thỏ trên đầu gối và nuôi nó bằng những
cánh hoa mùa xuân. Nó yêu Phaniông và quên mất mẹ. Nhưng nó đã chết vì ăn
quá nhiều hoa, Phaniông khóc nó, đem chôn nó trong vườn chanh, dưới nấm
mồ mà từ giường nằm cô có thể nhìn thấy. Mất thỏ con, Phaniông được an ủi
bằng những lời ca của nhà thơ.

Bà Maomê cho rằng Lơ Mênin có cách xử sự thanh nhã và chín chắn làm

vui lòng người, mà lớp thanh niên không hề có. Bà rất muốn gặp ông ta và nhờ
giúp một việc.

- Việc cho người cháu họ tôi ấy mà. – bà nói – Hắn là đại úy pháo binh,

được cấp trên yêu mến và nhận xét tốt. Viên đại ta, thủ trưởng của cháu, trong
một thời gian dài làm việc dưới quyền một ông bác của ông Lơ Mênin là tướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.