BÓNG MA NHÀ MỆ HOÁT - Trang 113

Chương Hai Mươi Bốn

- Tiếc thật! Nhưng làm thế nào được? Mình có nghe thấy khỉ mốc gì

đâu!

Tôi vừa chuyên trà từ cái tống sang hai cái chén quân, vừa nói với ông

Ômya như thế.

- Thế cho nên tôi mới bảo là rất tiếc. Tuy nhiên, theo ý tôi, mình có thể

tưởng tượng được ra nội dung câu chuyện giữa hai bên mà không sợ sai sự
thật.

Tôi nhớ rằng ông bạn, lúc thuật lại câu chuyện cho tôi nghe, đã hai lần

nói rõ rằng Mệ Hoát và Phương Thảo trong lúc hiện ra ở nhà ông để tìm
kiếm đồ vật ở dưới chân bàn, góc tủ đã trông thấy Tôkubê (lúc ấy tên là
Trần Hữu Lăng) mấy lần rồi, nhưng bỏ đi và ra ngoài nói thì thầm với nha.
Mãi sau này, hai cái bóng ấy mới tiến đến đứng ở cạnh Tôkubê và rồi nói
nhỏ vào tai Tôkubê, và Tôkubê đã nổi giận lên chửi bới, xô bàn đẩy ghế,
rượt theo hai cái bóng rồi ném ly, xô ghế muốn đánh chết hai cái bóng ấy
cho hả giận. Có phải thế không?

- Đúng như vậy. Nhưng mà ông bạn nói thế để rồi đi đến kết luận thế

này:

- Trần Hữu Lăng tức là Tôkubê, là người đã hãm hiếp o Phương Thảo

để cho nàng phẫn uất mà phải đâm đầu xuống sông tự tử, và là người đã
đập phá không biết bao nhiêu báu vật ở nhà Mệ Hoát rồi lại cướp những thứ
mà y không đập phá được mang đi, là người đổ xăng lên khắp ba gian nhà
rồi nổi lửa lên để đốt làm cho bao nhiêu cổ ngoạn còn sót lại đều bị cháy, bị
nổ, bị tan thành than hết.

Sau khi Mệ Hóat và o Phương Thảo nhận diện ra được kẻ thù phá nhà,

cướp của và hủy diệt cổ ngoạn quý báu hơn cả các kho tàng của vua chúa,
Mệ Hoát và o Phương Thảo chưa đinh ngay được thái độ phải đối phó với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.