BÓNG MA NHÀ MỆ HOÁT - Trang 20

Tôi mở cửa sổ chỗ kê hai cái gường một ra thì thấy mái nhà ở chung

quanh, tương đối thấp hơn, nằm hớ hênh cái nọ tiếp cái kia như xấu hổ tự
thấy mình không kín đáo. Nhưng không sao: một khoảng vườn con ngay
cửa sổ trông xuống dưới nhà làm cho căn nhà đỡ trần truồng, nhưng làm
cho đẹp lòng tôi nhất, đọt cái cây lớn ở giữa lá tốt xum xê đưa cả cành vào
tới cửa sổ.

Ðó là một cây Y Lăng, một giống cây thuộc loại Ngọc Lan, lá to và dài,

sờ vào hơi ráp, mà cành thì thay vì chổng lên trời lại cụp cả xuống phía mặt
đất, như thể bị người ta bẻ vậy.

Từ lâu lắm rối tôi vẫn thích loại cây này bởi vì nó nhắc cho tôi nhiều kỷ

niệm. Mồ mả người vợ tấm mẳn của tôi lúc hai đứa là tình nhân, đêm chúng
tôi vẫn gặp nhau trò chuyện trên một con đường trồng toàn Y Lăng. Vào bất
kỳ mùa nào, nhưng nhất là mùa thu, hoa tiết vào trong gió một mùi hương
ngát nhẹ không biết chừng nào, thơm không biết chừng nào. Có thể nói là
cây ở cuối xóm mà hương tỏa ra không những đầu xóm ngạt ngào mà cả
những xóm chung quanh đều “nghe” thấy và cảm thấy lâng lâng sảng khoái.

Cây Y Lăng ở trong khoảng vườn nhỏ của căn nhà tôi đương coi bắt đầu

trổ bông. Thấp thoáng trong chùm lá xanh màu ngọc bích, tôi thấy những
cánh hoa màu vàng cũ, hình thù bé bỏng hé ra những cánh hoa trông từa tựa
như hoa mống giồng ở Bắc, nhưng dài hơn, mềm mại hơn, uốn éo tình tứ
hơn.

Tôi quay lại bảo người gác rằng tôi quyết định mướn căn nhà đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.