BÓNG MA NHÀ MỆ HOÁT - Trang 40

- Ăn tân gia ở nhà hàng không được. Phải ăn ở nhà. Mà nhà mình lại

không đủ nồi niêu, soong chảo, bát đĩa, tôi nghĩ rằng ông nên đi kiếm một
nhà hàng nào ở Sài Gòn hoặc Chợ Lớn đặt thì hơn. Tôi tính mời độ mười
lăm người, ông liệu đấy.

Chừng mười hai giờ đêm, tôi xức dầu thơm vào đầu vào mặt cho tỉnh

táo rồi ngồi ở ghế viết lăng nhăng một bài báo người ta đặt viết.

Tôi viết chưa được một trang giấy thì cầu thang kêu cót két khe khẽ rồi

có tiếng dép đi lên, cánh cửa kiếng lại tự động mở ra và cái bóng ma lại
hiện ra như đêm trước.

Nhưng lần này không ngồi lại ở bàn nữa mà cứ đi quanh đi quẩn lại ở

bên ngoài, cúi đầu nhìn hết chỗ này đến chỗ kia, có khi lại ngồi xuống giơ
hai bàn tay trong suốt ra bới một cái gì bí mật ở khe tủ, gầm bàn. Thế rồi
khi không cái bóng đứng thẳng lên trèo thang gác êm nhẹ xuống dưới nhà
hồi lâu. Tôi đang tưởng nó biến đi thì bỗng đâu lại hiện ra ngồi sụp xuống
tìm kiếm nữa… mà tuyệt nhiên tôi không thấy đồ vật gì hết trọi.

Phải nói thực, ngạc nhiên hết sức, ngạc nhiên đến mức khó chịu, không

hỏi không thể yên tâm được:

- Bà có kiếm được gì không?

- Chẳng có gì hết, thầy à. Chỉ có một ít miểng thôi, nhưng có một ít

miểng gom góp lại để ngắm cho đỡ thèm cũng còn hơn là không có gì phải
không thầy?

Vẫn chẳng hiểu gì, tôi cứ gật đầu tán thành câu nói. Bà khách lạ chép

miệng, ra vẻ buồn hết sức.

- Một triệu lần như thế này bây giờ thâu lượm lại chỉ được một phần.

Mà tôi tìm kiếm mấy năm nay rồi chớ có phải là ít đâu. Thầy xem, tôi bắt cả
con cháu cùng đến tìm kiếm với tôi mà cũng chẳng hơn gì cả.

Tôi ngạc nhiên hỏi:

- Cháu nào? Con cháu nào? Tôi có thấy đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.