BÓNG MA NHÀ MỆ HOÁT - Trang 57

Chương Mười Ba

Thấy ông Ômya nhổm lên, ra vẻ định hỏi gì, tôi giơ tay bảo ông ngồi

yên để cho tôi nói tiếp:

- Buổi tân gia hôm đó có cả thảy mười sáu mười bảy người ăn, chớ

không phải chỉ có ông Tôkubê và tôi, như ông sắp hỏi đâu.

Làm theo đúng lời tôi dạy, ông Yên đặt hai thợ nấu ăn tại một nhà hàng

lớn ở đường Trần Hưng Ðạo.

Từ mười hai giờ trưa, họ chở một xe đồ nghề, soong chảo và lò dầu lửa

cùng với hai mâm thịt thà đồ nấu đã cắt thái sẵn sàng; đến nơi chỉ việc
nhóm lò lên thổi nấu. Trong lúc họ bắt đầu chia ra, người thì bày bàn, cắm
bóng, người thì rửa rau, vo gạo, ông Yên đặt bàn thờ tiền chủ lên cái xích
đông đóng sẵn ở gian trong nhà dưới, còn bàn thờ thổ địa thì để ở ngoài
hàng hiên trông ra cửa rồi bày trái cây, rót rượu, đốt nhang đèn lên sáng
trưng nhà.

Thay quần áo tử tế, tôi ra lễ, lầm nhẫm cầu khấn hồi lâu. Mọi việc xếp

đặt chu đáo rồi, tôi ra xem lại một lần nữa hai bàn tiệc thì thấy mọi việc đều
vừa ý: tất cả có mười sáu người ăn hôm ấy, thêm tôi nữa là mười bảy, ai
ngồi cạnh ai, nhất nhất có ghi vào một mảnh giấy cắm ở trên bàn.

Mười sáu người khách ăn nấy đều là chỗ tôi quen biết thân mật cả.

Ông Tôkubê ngồi ở bên mặt tôi, bên trái là ông bạn có tuổi quen tôi ba

chục năm nay, anh em vẫn quen gọi là ông Ba Sạng, trước đây cũng ở vùng
Chợ Quán nhưng vì từ ngày có cuộc đảo chánh nhà cửa bị cháy, cơ nghiệp
tan tành nên bỏ đô thành lên Ban Mê Thuột làm đồn điền cà phê với con rể
và con gái, ít khi về Sài Gòn chơi. Lần này nhân có việc nhà cửa đất cát và
sang tên bằng khoán cho người mua, ông về đây một tuần. Thừa dịp, ông đi
thăm vài bạn cũ vì nghĩ rằng có lẽ không còn dịp nào về nữa, phần thì lười
nhác không muốn xê dịch lôi thôi, phần thì vì tuổi đã cao rồi – ông đã bảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.