BÓNG MA NHÀ MỆ HOÁT - Trang 60

“- Ông nhìn thấy gì mà sợ vậy? Chắc là thần hồn nát thần tính chớ gì?”

“- Ông chủ muốn nói thế nào thì nói, nhưng nhất định tôi trông thấy

đúng in như thế. Ông Lăng còn đương chân trong chân ngoài, chưa ra hẳn
thì tự nhiên tôi thấy có một cái gì bốc mù lên ở ngay trên đỉnh đầu ông ta
rồi hình như trên trời, trên gác sân hay từ đâu không rõ, có hàng trăm cái roi
quất vào mặt ông ta cho đến lúc ông ta ngã sóng soài trên mặt đất”.

Tôi nghĩ thầm: “Ðúng. Lúc khiêng ông Lăng vào trong nhà, mình cũng

nhìn thấy còn hằn rất nhiều vết bầm tím trên mặt thật, nhưng không nói ra
vì cứ tưởng là hoa mắt”. Tuy nhiên, tôi cũng làm ra vẻ không tin, nói chọc
ông Yên:

“- Ông nói cái gì kì quặc. Roi ở đâu? Mà ai quất. Tại làm sao lại quất

ông ta?”

Tức quá, ông Yên trả lời tôi một câu thiếu bình thường:

“- Ông chủ hỏi thế thì ông cố nội tôi cũng không thể trả lời ông được.

Tôi trông thấy thế nào thì trình lại đúng thế chớ hỏi tại sao, tôi chịu. Nhưng
nói cho đúng y hịch cái lòng tôi nghĩ lúc đó và ngay cả bây giờ nữa, tôi cho
là ma, ông ạ. Ma thật”.

Tôi không nói thêm gì nữa, khóa cửa cùng với ông Yên đi vào nhà

thương. Giáo sư Tài đứng đợi tôi ở cửa, cho biết là chở ông Lăng gần đến
nhà thương thì ông ta hết thở. Ðã đưa vào nhà xác rồi. Sáng mai bác sĩ mới
khám nghiệm và cho chôn.

Cả đêm hôm ấy chúng tôi không ngủ được. Giáo sư Tài và tôi bàn tán

cho đến sáng bạch về cái chết của ông Trần Hữu Lăng. Trưa hôm sau, bao
nhiêu bè bạn xa gần đều biết hung tin đó. Lại một loạt bàn tán nữa: đa số
cho là ông trúng gió, một vài người quả quyết ông đứt gân máu, lại có một
vài người ngờ rằng ông bị tắc tim, máu không lưu thông được nên chết mau
lẹ lắm.

Riêng bác sĩ phụ trách khám nghiệm tử thi tuyệt nhiên không cho biết là

ông Lăng chết vì chứng bịnh gì. Ða số bác sĩ vẫn thường có cái tính thâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.