BÓNG NGƯỜI DƯỚI TRĂNG - Trang 39

Khôi, Việt đã vượt qua con đường liên quận, tới khúc đường mòn xuyên
qua vườn dừa.
Túp lều của bọn trẻ im lìm dưới ánh trăng, Việt rọi đèn vào bên trong bảo
bạn :
- Không có ai cả. Hắn chưa đến !
Khôi lặng lẽ kéo bạn lại ngồi trên tảng đá gần một bụi cây. Chỗ ấy khuất
ánh trăng, tối đen, nên không sợ lộ. Từ đó nhìn ra, tầm mắt của đôi bạn có
thể thấy con lạch ở phía trước. Giòng nước trắng xoá thỉnh thoảng bị một
con cá nhảy lên đớp mồi khua động.
Khôi móc túi lấy chiếc kẹo chia cho bạn :
- Trời hãy còn sớm. Chúng mình ngồi đây tới khuya nếu không thấy gì lạ sẽ
về, chờ đến tối mai lại rình nữa.
Việt không trả lời. Anh biết tính Khôi khi đã quyết định việc gì ít khi chịu
bỏ cuộc. Nếu có chuyện lạ như các bạn dự đoán, Việt mong cho nó chóng
kết thúc, vì không thể cứ tối nào cũng lẻn nhà đi như thế này được.
Khôi tiếp :
- Ngồi đây, nếu có ai tới chúng ta sẽ biết ngay. Lúc ấy mình sẽ nấp vào bụi
xem hắn làm những trò gì.
Việt đáp :
- Ừ.
Và Việt tự hỏi cuộc rình rập tối nay có đáng công không. Hồi trưa Việt còn
thấy náo nức, tin chắc có chuyện lạ, nhưng bây giờ anh không thấy hy vọng
gì. Có lẽ tại Việt áy náy vì sự đi chơi đêm, mà không được dì Hạnh cho
phép nên cảm thấy chán nản, buồn ngủ. Anh nghĩ sang chuyện Lê Vinh,
thắc mắc về thái độ kín đáo của anh ta. Đối với Việt, Lê Vinh quả là con
người kỳ lạ, đầy bí mật, nhưng cũng rất nhiều thiện cảm. Mải nghĩ lan man,
Việt chợt giựt mình thấy Khôi đập nhẹ vào tay :
- Có động, Việt ạ !
Việt nín thở lắng nghe. Có tiếng bước chân đang tới, giẫm sột soạt trên đám
lá khô. Khôi rời chỗ ngồi, kéo Việt nấp vào trong bụi. Cả hai nằm nép
người, chờ đợi.
Không lâu có ánh đèn bấm chiếu sáng quét một đường dài trên cỏ rồi vụt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.