BÓNG NGƯỜI DƯỚI TRĂNG - Trang 40

tắt. Một bóng người hiện ra. Dưới ánh trăng Khôi, Việt nhận thấy bóng đó
là một thiếu niên mảnh khảnh, tay cầm đèn bấm, tay mang một gói nhỏ.
Trong khi Khôi, Việt lặng thinh theo dõi, thiếu niên lại túp lều gỗ bấm đèn
soi bên trong, đoạn bước vào.
Nghe tiếng mở nắp hộp. Khôi thầm bảo Việt :
- Hắn trả lại chỗ kẹo cho tụi mình.
Rồi thiếu niên trở ra, tay không cầm gói giấy nữa, nhưng còn giữ lại vài
chiếc kẹo. Hắn đến ngồi trên tảng đá, chỗ Khôi, Việt vừa ngồi, lặng lẽ bóc
kẹo ra ăn.
Tất cả chỉ có thế, Việt thấy uổng công quá. Rõ chán ! Lặn lội từ nhà ra để
gặp một thiếu niên hiền lành ngồi nhai kẹo ngắm trăng. Nếu Bạch Liên biết
chuyện, tất sẽ cười vào mũi hai người chế riễu :
- Ồ ! Cuộc mạo hiểm của hai anh kỳ thú nhỉ !
Hình như Khôi cũng bất mãn như Việt. Anh vùng dậy quát :
- Anh ngồi làm gì ở đây ?
Tiếng quát của Khôi làm thiếu niên giựt mình hoảng sợ vùng chạy vào
trong bóng tối. Kể ra làm cho hắn hoảng hốt như thế cũng tội nghiệp thật,
nên Việt vội đuổi theo nói :
- Chúng tôi không làm gì anh đâu. Đừng sợ.
Im lặng. Rồi có tiếng hỏi :
- Có phải các anh là những người thường tới đây chơi không ?
Khôi đáp :
- Phải. Túp lều này của chúng tôi, và chúng tôi muốn biết đêm anh tới đây
làm gì. Chúng tôi không ăn thịt anh đâu, Nếu anh còn kẹo đem ra cho
chúng tôi ăn với.
Giọng nói niềm nở của Khôi làm cho thiếu niên yên dạ. Hắn ló ra khỏi chỗ
nấp đến gần Khôi Việt, nói :
- Tôi khhông biết đây là lều riêng của các anh. Tôi đến trả chỗ kẹo tôi trót
ăn mất. Đáng lẽ tôi đem trả từ bữa qua, nhưng vì bị ngăn trở nên bây giờ
mới tới được.
Khôi đáp:
- Không sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.