BÓNG NGƯỜI DƯỚI TRĂNG - Trang 43

tuỳ ý. Những bánh kẹo anh thấy trong hộp này anh cứ lấy ra xài tự nhiên,
và nếu có thể, thì anh góp phần vào.
- Tôi có thể góp tiền để các anh mua dùm được. Chị Mỹ Dung có cho tôi
một số tiền nhỏ hôm chị về thăm nhà.
Khôi hỏi :
- Chị Mỹ Dung là con gái của cha nuôi anh ấy hả ?
- Phải. chị thương tôi lắm. Nếu các anh gặp chị, chắc các anh có cảm tình
ngay.
Im lặng một lát, Tuấn ngập ngừng tiếp :
- Cám ơn các anh đã nhận tôi là bạn. Các anh là… những người bạn đầu
tiên trong đời tôi.
Để nén xúc cảm, Khôi quơ một hòn đá, ném đi thật xa. Việt thì chiếu đèn
bấm vẽ thành đường sáng ngoằn ngoèo vào bóng tối. Đoạn cả hai nói cho
Tuấn biết về tình hình ở trong vùng : Về cửa hàng bà Hương Mỹ, và những
chiếc cúp bạc của con trai bà, về dì Hạnh với dượng Tư ở ấp Xuân Lộc
v.v…
Tuấn cảm thấy sung sướng vô hạn. Ba anh em ngồi trò chuyện thân mật với
nhau một lúc lâu thì vầng trăng đã xế. Biết đêm đã muộn, Khôi bảo Tuấn :
- Chúng ta nên chia tay nhau kẻo khuya rồi. Để chúng tôi đưa anh về.
Bọn trẻ trở xuống bờ lạch, qua cầu sang nhà Tuấn.
Khôi hỏi :
- Tối mai, Tuấn có ra đây chơi nữa không ?
Tuấn đáp :
- Tôi chưa biết. Nếu các anh có đó, tôi sẽ cố sang với các anh.
- Vậy hẹn nhau đến tối ngày mai nhé ! Chúng tôi sẽ rủ cả Dũng nữa.
- Xin y hẹn !
Việt hơi mệt, nhưng cũng rất bằng lòng về người bạn mới. Tới sát hàng rào,
Tuấn vạch một lổ hổng bảo :
- Tuấn chui vào trong vườn bằng lối này. Thôi, cám ơn các anh và…
Tuấn chưa kịp nói hết câu để từ giã các bạn thì Khôi đã kéo cánh tay của
anh ta ra dấu đừng nói:
- Suỵt !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.